Cuối thu, những tản lá rụng khắp cả con đường, những chiếc lá vàng bay theo chiều gió cuốn theo những dòng xe làm cho mọi người cũng cảm giác được một năm đã gần trôi qua.
Sau khi Lục Diệp Bằng tỉnh lại, dường như mọi chuyện mà trước đó anh đã lên kế hoạch cũng đã được anh giải quyết ổn thỏa.Việc sát nhập hai Tập Đoàn lại với nhau, cũng đã được thông qua.
Lục Diệp Bằng vẫn giữ chiếc ghế Chủ Tịch, ngoài ra Lục Diệp Văn ngoài việc trở về làm luật sư thì anh cũng là một vị cổ đông lớn ở công ty và là cố vấn pháp lý duy nhất ở Tập Đoàn.
Vị trí Tổng Giám Đốc,Lục Diệp Bằng đã để trống,anh không muốn Chí Huy hay bất cứ một ai đó có thể ngồi vào vị trí đó.Bởi vì trong lòng anh và tất cả mọi người trên dưới nhà họ Lục đều hi vọng Lục Diệp Ngôn sẽ ngồi vào vị trí này.
Từ sau khi Lục Phu Nhân qua đời.Dường như Lục Diệp Ngôn đã thay đổi, cô đã từ bỏ ước mơ trở thành một họa sĩ, mà thay vào đó cô đã đi học kinh doanh, cô miệt mài chăm chỉ ngày đêm đi học không ngừng nghỉ.
Có lẽ trong lòng cô luôn ray rứt về cái chết của mẹ mình và cô muốn thực hiện những điều mà mẹ đã mong chờ ở cô.
Cho nên Lục Diệp Bằng đang đợi chờ…Chờ Diệp Ngôn sẽ thực hiện được tâm nguyện này.Không chỉ có anh mà còn một người khác cũng đang chờ đợi cô.Đó chính là Tần Thiên Dật, cậu ấy cũng đang chờ một cái gật đầu của Diệp Ngôn với lời cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/4431240/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.