Lam Lam nhảy rất hăng say,cô còn chủ động câu cổ Diệp Bằng lúc nào cũng không hay,anh luôn ôm lấy eo cô,hai người nhìn vào nhau với ánh mắt đã ngà say,cả hai đều không kiềm lòng được liền trao cho nhau một nụ hôn nồng cháy.
Tiểu Sơ thấy cô bạn của mình luôn dựa vào anh thì cô nghĩ chắc bạn mình đã phải lòng anh rồi mà luôn tỏ vẻ làm bộ.Cô suy nghĩ cô bạn của mình phải có người trừng trị với cái tính bướng bỉnh này của cô ấy mới được vả lại cô nhìn anh Giám Đốc ngoài việc ngủ với Lam Lam ra thì cô nghĩ anh ta cũng là một người đàng hoàng.Không chừng nói ra sự thật anh ta chắc chắn cũng sẽ chịu trách nhiệm mà thôi.
Tiểu Sơ nhìn Lam Lam hồi lâu,một lúc sau cô không nói tiếng nào liền chủ động rời đi
Diệp Bằng không dám đưa cô về nhà lúc này sợ mọi người sẽ hiểu lầm.Anh đều biết ba cô và ba anh đang gán ghép hai người lại với nhau,nếu mà anh đưa cô về nhà lúc này thì mọi người sẽ suy nghĩ lung tung cho xem.Anh suy nghĩ một hồi liền lái xe đưa cô vào một khách sạn.
Anh bế cô lên giường nhìn từ trên xuống người cô,anh vén mái tóc đang phủ trước mặt cô,anh luôn cảm giác cô gái này rất gần gũi với anh.Anh thấy trên tay cô một vết gì rất mờ giống như một hình xăm mà hình như cô đang cố gắng xoá nó đi.
Diệp Bằng liền nghĩ tới cô gái năm xưa cũng có một hình xăm trên tay cũng tương tự như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/2553215/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.