Mới sáng sớm ra trên dưới nhà họ Tần liền một phen giựt mình khi thấy Lục Diệp Bằng bước ra từ phòng của Lam Lam. Họ không nghĩ tới hai người có thể làm hòa nhanh đến vậy.
Hạo Thiên bước tới nắm cổ áo nhìn Lục Diệp Bằng chằm chằm, nghiến răng lại hỏi.
"Tại sao cậu vào đây được, ai mở cửa cậu vào" Ánh mắt anh chợt nhìn qua những người làm.
Người quản gia lớn tuổi nhất,lắc đầu lên tiếng.
"Dạ! Chắc không phải mọi người đâu cậu chủ,vì hôm qua tôi là người cuối cùng đi ngủ..... Lúc đó tôi không thấy cậu ấy".
" Vậy là ba mẹ.... Hay là ông nội mở cửa cho cậu ta"Hạo Thiên liền lướt mắt qua tất cả người lớn trong nhà.
Lục Diệp Bằng vẫn im lặng, mặc cho anh có bị mọi người nhìn với một cặp mắt chán ghét đi nữa. Anh cũng không có một chút phản khán.
Vì lỗi là do anh. Anh phải gánh chịu.
Ngay lúc mọi người đang bối rối thì một tiếng nói khó chịu từ trên lầu đang đi xuống,vừa đi vừa nói lớn.
"Anh mau bỏ chồng của em ra".Lam Lam vừa nói vừa kéo tay Hạo Thiên đang nắm cổ áo của Lục Diệp Bằng ra.
Mọi người ngạc nhiên.
Lam Lam chỉnh lại áo Lục Diệp Bằng cho ngay ngắn.
" Anh không sao chứ? "
Lục Diệp Bằng mỉm cười lắc đầu nhẹ.
Hạo Thiên trợn mắt, đưa tay chỉ vào hai người.
"Đừng nói em mở cửa cho nó... "
"Ừ.... Em mở đấy... Thì sao? " Lam Lam lạnh lùng cắt ngang lời anh trai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/2552810/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.