Sau khi đưa Lam Lam băng bó vết thương, ba người mới đi tới chỗ hẹn.
Lục Diệp Bằng nhìn cô như thế này, thật tâm anh không muốn đến chỗ đó một chút nào.
Ba người bước vào,thì không ngờ Tiểu Vy cũng đã đến. Anh thật sự bó tay người đàn bà này rồi, không biết trong đầu cô ta chứa cái gì lại dám hành động như thế?
Chuyện này nhất định anh sẽ không bỏ qua cho cô ta.
Lam Lam bị thương cũng khá đau nên trong bữa ăn cô không hề muốn ăn một chút nào.
Thái Tứ Kiệt lại rất thích cô, cứ chăm chú nhìn cô từ suốt bữa ăn đến giờ.
Thấy bàn tay cô bị thương, anh ta lập tức lo lắng,lên tiếng hỏi thăm.
"Cô không sao chứ? Tôi thấy cô rất mệt thì phải!”
Lam Lam ngẩng đầu lên, khẽ lắc đầu.
" Tôi không sao? Chỉ là vết thương nhỏ thôi mà!"
Trong lòng Lục Diệp Bằng đã không còn giận Lam Lam chuyện hôm trước nữa,khi nụ hôn nồng nhiệt với cô đã xuất hiện khi nãy. Anh lại trở lại tâm trạng ban đầu, quan tâm cô. Anh đang bốc tôm cho cô nghe Thái Tứ Kiệt hỏi, anh chợt nhíu mày tỏ vẻ chủ quyền.
“Đừng nhìn vợ tôi với ánh mắt như vậy,Thái Tổng!”
Gương mặt Thái Tứ Kiệt lập tức sượng trân, ánh mắt ngậm ngùi tiết nuối.
"Tôi chỉ hơi hối tiết một chút… Nhưng không sao, chúng ta cùng nâng ly cho buổi gặp ngày hôm nay! "Thái Tứ Kiệt dẹp bỏ tâm trạng, miệng cười tươi đưa ly rượu lên.
Một bữa ăn rất thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/2552776/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.