🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Á”

Tiểu Vy hét lớn lên trong sự vui mừng từ trong phòng tắm vọng ra.

Bên ngoài Lý Tuyết Cầm đã giựt mình đến cái thứ ba, nhưng lần nào con gái của bà cũng đều làm cho bà muốn đứng tim. Đây là tiếng hét thứ mấy của Tiểu Vy la lên bà cũng không thể nào nhớ.

"Mẹ ơi! Con thật sự mang thai rồi! " Tiểu Vy đi ra đưa ba cái que thử thai trước mặt mẹ của mình với tâm trạng hớn hở.

Lý Tuyết Cầm trợn to hai mắt nhìn những que thử thai trước mặt.

"Nữa rồi sao? "

Nghe giọng điệu của bà, có vẻ như bà không được thích lắm.Tiểu Vy liền tỏ thái độ,có chút không vui.

“Sao lại nữa, đứa bé tới rất đúng lúc. Lần này con sẽ quậy nhà họ Tần và cả nhà họ Lục tan nát.Vì đã đối xử tàn nhẫn với con”.

Nói xong cô liền đưa thoại lên chụp hình những cây que thử thai lại.

Lý Tuyết Cầm tỏ vẻ nghi hoặc liền hỏi.

" Con định làm gì vậy? "

Tiểu Vy cong môi nở một nụ cười đắc ý.

"Mẹ không nhớ Lục Diệp Bằng đã cảnh cáo con không được tổn thương vợ của anh ta thì con cũng nên nghe theo chứ! "

"Ý con …Muốn gửi ảnh này cho vợ của Diệp Bằng sao? " Lý Tuyết Cầm há hốc mồm khi nói ra câu này.

Con gái của bà dạo này ăn trúng cái gì, tại sao lại thủ đoạn đến vậy. Từ khi Tiểu Vy rời khỏi nhà họ Tần thì không biết vì sao đã lại thay đổi trở thành một con người khác.Khiến người làm mẹ như bà cũng phải luôn khiếp sợ mỗi khi ánh mắt của cô thay đổi.

Gương mặt Tiểu Vy càng trở nên độc ác. Cô ta lướt tìm số điện của Lam Lam và chọn hai tấm hình gửi cho cô và lần này cô ta không kèm theo lời nhắn gì hết. Bởi cô ta chắc chắn một điều Lam Lam sau khi nhận hai tấm hình này sẽ lập tức hiểu ngày ý muốn của cô ta.

******

Tại nhà Lam Lam,cuối cùng buổi tiệc sinh nhật cũng được bắt đầu.

Nhà họ Tần luôn thích không khí ngoài trời. Nên bàn tiệc rất lớn,được trải dài ra ngoài sân.

Một số người biết sinh nhật Lam Lam mà không hề biết sinh nhật của An Nhiên. Nên phần quà của cô bé cũng ít hơn mẹ của mình rất nhiều. Nhưng Lam Lam đều đẩy qua hết cho cô con gái bé bỏng của mình.

Khắp xung quanh được trang trí rất nhiều bong bóng. Mấy đứa trẻ say mê không chịu ngồi yên mà cứ liên tục bay nhảy chăm chít khắp nơi khiến cho bầu không khí nơi đây đều không được yên tĩnh.

Cuộc nói chuyện ban đầu đều nói về buổi gặp ra mắt của Tiểu Sơ, ba mẹ cô đang tính làm sao để Tiểu Sơ và Hạo Thiên mau chóng đám cưới trước khi đứa bé chào đời.

Nhưng lại lo lắng mọi người bên ngoài đàm tiếu ăn nói lung tung khi Hạo Thiên vừa mới ly hôn chưa được bao lâu,thì đã cưới vợ mới mà thậm chí lại có con với nhau nữa.

Còn Tiểu Sơ sẽ gắn mác là người thứ ba, vì cô có thai nên nhà họ Tần mới cưới cô

Lúc này sau một hồi suy nghĩ rất lâu,ông nội bất ngờ nói lên ý kiến của mình.



“Thôi thì…! Chúng ta làm một buổi lễ đính hôn trước… Đợi sau khi Tiểu Sơ sinh con ra thì chúng ta tổ chức hôn lễ cho hai đứa. Dù sau, cái thai của Tiểu Sơ cũng đã lớn, con bé cũng khó mặc váy cưới.”

Nghe xong, tất cả mọi người suy nghĩ. Ý kiến của ông nội cũng rất có lý,rất hợp tình hợp lý vào thời điểm nhạy cảm vào lúc này.

“Con đồng ý ạ!” Tiểu Sơ là người lên tiếng đầu tiên. Chỉ có cách này, cô mới không bị mọi người nói ra nói vào.

Tần Văn Hạo mỉm cười gật đầu.

“Vậy chúng ta quyết định vậy đi”

Dứt lời, ông liền nhìn qua vợ của mình, khẽ căn dặn.

“Vậy bà xem tháng sau ngày nào tốt làm đính hôn cho hai đứa nó”.

" Hức… Đợi ông nói sao… Khi Hạo Thiên nói muốn kết hôn với Tiểu Sơ, tôi đã đi xem ngày rồi.Hai tuần sau, chúng ta sẽ tổ chức lễ đính hôn cho hai đứa ".Mai Anh tâm trạng vui vẻ khẽ nói.

Tất cả đều ngỡ ngàng. Tiểu Sơ rất ngạc nhiên trước thái độ mẹ của Hạo Thiên. Cô từng nghĩ vào làm dâu nhà giàu sẽ rất khó, rất áp lực. Gia thế của cô không như nhà của anh. Cô luôn sợ mình sẽ bị mẹ chồng khinh thường,thái độ với cô. Nhưng xem ra không như những gì cô nghĩ.

Bên này ai nói gì nói, Lam Lam vẫn không nghe thấy, tâm trí cô bây giờ đã không còn ở đây mà đã bay đi một nơi thật xa,tìm kiếm hình bóng một người đang làm tổn thương cô.

Hoắc Thiếu Tiên ngồi đối diện luôn để từng cử chỉ của Lam Lam. Nhìn vào ánh mắt nhìn xa xăm của cô thì anh biết, cô đang nhớ Lục Diệp Bằng. Anh không biết cái tên này trong đầu đang suy nghĩ cái gì nữa? Tại sao hôm nay lại có thể vắng mặt?

Ngẫm nghĩ, Hoắc Thiếu Tiên liền liếc mắt nhìn qua Chí Huy, anh ta đang vô tư ăn uống như một con ma đói bị bỏ đói mấy ngày vậy.

"Lục Diệp Bằng có việc thật sao?"Anh dè dặt lên tiếng hỏi.

Chí Huy giựt mình ngẩng đầu qua nhìn Hoắc Thiếu Tiên.

"Sụyt… " Chí Huy ra hiệu cho Hoắc Thiếu Tiên nói nhỏ,anh lướt nhìn Lam Lam, rồi sau đó mới trả lời. “Thật…! Là chuyện của công ty cần cậu ấy giải quyết”.

" Chứ không phải đang bên cạnh của Dương Tiểu Vy sao?" Dường như Hoắc Thiếu Tiên đã không còn tin tưởng Lục Diệp Bằng nữa rồi.

Lúc này, đột nhiên Chí Huy lại hốt hoảng vì câu nói của Hoắc Thiếu Tiên.

Vì bởi lẽ anh cũng đang nghi ngờ Lục Diệp Bằng. Còn chuyện nhà máy có thật sự gặp chuyện không? Anh cũng chưa nắm rõ. Nhưng không lẽ Lục Diệp Bằng vì muốn ở bên cạnh Tiểu Vy mà lại đi nói dối anh, còn lấy công ty ra là cái cớ cho lời nói dối của mình sao?

Anh chắc chắn Lục Diệp Bằng không phải loại người như vậy. Nếu cậu ta muốn lừa dối Lam Lam thì cậu ta không cần tốn công sức kêu anh mang quà đến đây làm gì.

Chí Huy nhìn thẳng vào ánh mắt Hoắc Thiếu Tiên, đa nghi rặn hỏi.

"Anh thích Lam Lam phải không? "

Hoắc Thiếu Tiên sững sờ, gương mặt chột dạ liền xoay đầu đi nơi khác

Chí Huy nhếch mép mỉm cười. Xem ra anh đã đoán đúng. Anh lập tức lên tiếng cảnh cáo.

“Lam Lam là vợ của Lục Diệp Bằng, nếu anh là bạn tốt của cậu ấy thì đừng chia rẽ bọn họ…”.

" Anh mà biết cái gì…?”Hoắc Thiếu Tiên nhàn nhạt phun ra một câu.

"Tôi không biết. Nhưng tôi biết một điều. Vợ của bạn, mình không được tơ tưởng đến. Huống hồ anh không thấy Lam Lam từ nãy giờ buồn vì thiếu vắng Lục Diệp Bằng sao…? "

Hoắc Thiếu Tiên cong môi, ánh mắt hướng về Lam Lam.

" Anh đúng là anh em tốt của Lục Diệp Bằng…"

Dứt lời, Hoắc Thiếu Tiên không muốn nói nhiều với Chí Huy bèn đứng lên đi về phía hồ bơi.

Nét mặt Lam Lam từ nãy giờ không biểu cảm gì khiến bà nội cũng có phần lo lắng.

Bà nội lập tức lầm bầm chửi Lục Diệp Bằng trước mặt mọi người mà đặc biệt với Lam Lam.

“Để Diệp Bằng về, bà nội sẽ đánh,mắng nó một trận, sinh nhật của vợ mà lại thiếu vắng mặt nó”.

Tần Văn Hạo nghe xong, liền ra sức bên vực, nói tốt cho con rể.

" Dạ con nghĩ Diệp Bằng có việc quan trọng, nên không có mặt được. Năm sau mình sẽ kêu Diệp Bằng bù lại cho Lam Lam".

Ngay lúc này, An Nhiên trên tay cầm bong bóng đi đến bên cạnh Lam Lam.

“Mẹ ơi!”

Lam Lam lập tức nhìn qua, liền ôm con gái vào lòng.

“Có gì sao con?”

An Nhiên chỉ nói nhẹ vào tai của Lam Lam cái gì đó. Rồi một lát sau Lam Lam liền bế con bé rời khỏi.

Linh cảm của một người mẹ luôn khiến Mai Anh có cảm giác rất lạ khi nhìn thấy Lam Lam ân cần chăm sóc cho An Nhiên.

"Từ trước đến giờ tôi cũng chưa bao giờ thấy Lam Lam đối xử với một ai mà tốt đến như vậy… An Nhiên bám Lam Lam còn hơn Tiểu Sơ nữa! "

"Thì An Nhiên là con nuôi của Lam Lam mà! "

Tần Văn Hạo không quan tâm, ông chỉ thấy vợ mình lại suy nghĩ nhiều.

Tiểu Sơ ngồi bên cạnh Hạo Thiên nghe vậy, có chút lo sợ liền lên tiếng trấn an.

“Không phải vậy đâu, bác đừng suy nghĩ nhiều. Thật ra An Nhiên thường ở bên cạnh Lam Lam hơn là cháu. Nên con bé thích Lam Lam cũng điều hiển nhiên thôi bác gái”.

Hạo Thiên nhíu mày.

" Tại sao em lại gọi là bác… Em phải gọi là mẹ chứ! Từ bây giờ em hãy đổi cách xưng hô là được rồi! "Hạo Thiên đề nghị.

Câu nói của Hạo Thiên khiến mọi người quên đi câu chuyện của Lam Lam và An Nhiên. Tất cả mọi người trở về với bầu không khí vui vẻ khi nãy.

Một lúc sau, ông nội vẫn luôn hoài nghi chuyện lúc nãy liền kéo Thi Thi lên phòng của ông.

" Ông kêu con lên đây có việc gì không? "Thi Thi vừa vào phòng của ông liền nhanh chóng hỏi.

Ông nội không trả lời cô mà xoay người tìm kiếm cái gì đó.

" Có rồi!". Lúc này trên tay ông liền cầm cuốn album hình có chút cũ kĩ bước tới trước mặt Thi Thi

“Trước giờ ông linh cảm đều đúng… Ông nghi ngờ An Nhiên chính là con ruột của Lam Lam”

"Ông nội ơi! " Thi Thi thở dài, cô lại cho ông nội đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

Ông nội cố tình không nhìn, liên tục lật từng tấm hình ra tìm kiếm.

Đúng lúc này, lại có thêm một người đi vào phòng của ông.

“Hai người đang làm gì vậy?” Là Hạo Thiên, anh cũng tò mò đi theo hai người lên đây.

Ông nội liền giựt mình, ánh mắt hốt hoảng nhìn anh.

“Cái thằng này, làm giựt mình.Con vào rồi, thì đóng cửa lại không cho một người nào biết đến chuyện ông sắp nói”.

Hạo Thiên nghe theo. Nhanh chóng khóa hết cánh cửa, từ cửa chính cửa phụ, anh đều đóng lại cho ông.

Ông nội ngồi xuống trên tấm nệm nằm của ông, Hạo Thiên và Thi Thi thì lại ngồi đối diện với ông.

“Chuyện Lam Lam lúc nhỏ, hai con đều biết con bé đã xảy ra chuyện gì rồi. Hình ảnh lúc bé của Lam Lam thật tình gia đình chúng ta không có nhiều. Chỉ duy nhất cuốn album nhỏ được các Sư Cô đưa cho… Ông vẫn còn giữ ở đây”

Trước mặt Hạo Thiên là cuốn album hình khá nhỏ và bên trong chỉ trọn vẹn mười tấm ảnh.

Ông nội chỉ vào tấm hình thứ ba, ngước mắt lên nhìn chằm chằm vào Thi Thi.

"Con nhìn xem có giống không? "

Thi Thi cùng với Hạo Thiên cùng nhìn vào trong bức hình. Một cô bé với hình dáng như này chắc chắn đang tầm khoảng 4 tuổi,với gương mặt đáng yêu cùng với nước da trắng, mái tóc thì được thắt bím hai bên, mặc bộ váy trắng đang tạo dáng trước ống kính.

Thi Thi tròn xoe đôi mắt, không tin vào mắt mình. Sao lại có thể giống đến như vậy.

Hạo Thiên nhỏ hơn Thi Thi chỉ có hai tuổi nên anh cũng hiểu ngay vấn đề ông nội muốn đề cập.

"Giống lắm phải không? " Nhìn vào biểu hiện hai đứa cháu, ông nội lập tức lên tiếng.

Không thể tin được,cứ như An Nhiên chính là cô bé trong hình.

Hạo Thiên nhìn ông liền gật đầu khẽ đáp.

“Lần đầu tiên con gặp An Nhiên, con đã thấy con bé rất giống một ai đó mà con đã từng gặp”.

Bờ môi ông nội động đậy, nhắm mắt nhớ lại hình ảnh năm đó.

" Hôm nay là sinh nhật Lam Lam, cũng chính là ngày cách đây 24 năm trước chúng ta mới tìm thấy con bé… Ông đã tưởng sẽ mất Lam Lam mãi mãi. Nhưng may mắn đã cho chúng ta tìm được con bé "

Thi Thi cũng nhẹ nhàng rơi nước mắt.

"Lúc đó con cũng đã hơn 10 tuổi, con hiểu được tình cảnh của Lam Lam lúc đó ra sao…? Nếu ông nói như vậy thì… "

"Nếu An Nhiên thật sự là con ruột của Lam Lam, ông sẽ không để con bé ở bên ngoài lang thang giống như Lam Lam lúc trước”Ông bắt đầu ra lệnh " Con là bác sĩ con hiểu ý ta rồi chứ! "

Thi Thi cũng suy nghĩ như ông, sau khi thấy tấm hình lúc nhỏ của Lam Lam rất giống An Nhiên thì cô cũng đã có suy nghĩ giống ông của mình.

“Nhưng con không hiểu”.Hạo Thiên không nhịn được phải lên tiếng.

Ông nội nhướng mày ra hiệu cho anh nói tiếp.

" Nếu thật sự An Nhiên là con ruột của Lam Lam, không lẽ Cô Tiểu Ni cũng không biết… " Lam Lam sinh con chắc chắn Cô Tiểu Ni là người nắm rõ nhất vì hai người ở chung với nhau gần mười năm. Tất nhiên nhất cử nhất động của em gái, cô út cũng phải biết chứ.

"Hức… " Ông nội nhếch môi cười.

“Tiểu Ni, Tiểu Sơ và Lam Lam là một giuộc với nhau. Ba người họ là một phe, con có cậy miệng vợ của con chưa chắc Tiểu Sơ sẽ nói… Còn Tiểu Ni là con gái của ông, ông không hiểu cô của các con đang nghĩ gì sao? Hồi nãy Tiểu Ni nói hộ cho Lam Lam thì hai con cũng phải hiểu cô của các con không chừng chính là người kêu Lam Lam giấu gia đình chúng ta”.

"Nhưng sao Cô Út phải làm vậy? " Thi Thi hỏi.

Ông nội mím môi, cười khẽ.

“Con không nhớ Thiên Dật ra đời ra sao hả? Lúc trước ông không phải trách cô của các con… Mà ông chỉ muốn Tiểu Ni nói ra cha Thiên Dật là ai… Nhưng các con cũng thấy tính tình cô Tiểu Ni con ra sao rồi… Tự ý bỏ đi không nói một lời nào với ông”.

Lúc này Thi Thi đột nhiên nhớ ra một chuyện.Có vẻ như những suy luận của ông nội rất có thể chính xác.

“Con nhớ có một năm Lam Lam liên tục lẫn trốn,còn không chịu về đây ăn Tết cùng chúng ta,có khi nào….” Thi Thi rùng mình nhìn qua ông nội.

Ông nội nhanh chóng gật đầu,rằn mạnh từ chữ.

“Chính năm đó ….Lam Lam đã sinh An Nhiên ra.”Càng lúc ông càng chắc chắn suy nghĩ của ông từ nãy giờ hoàn toàn chính xác.

Nghe ông nội nói xong,gương mặt Hạo Thiên lại càng thêm tự trách.

"Lúc trước con trách Lục Diệp Bằng, nếu thật sự An Nhiên là con gái của Lam Lam thì con không biết phải đối diện với cậu ta như thế nào… "

Ông nội bật cười lớn, khẽ lắc đầu.

“Thì hai đứa huề nhau… Chấp nhận thì sống với nhau, còn không thì hai đứa phải ly hôn”.

" Ly Hôn sao…?"Cả Thi Thi và Hạo Thiên cùng đồng thành lên tiếng với dáng vẻ kinh hãi.

Trước khi ra ngoài,ông nội bắt cả Hạo Thiên và Thi Thi không được nói chuyện này ra bên ngoài,nhất là trước mặt mẹ của hai người.

Với một người luôn xem trọng thể diện như Mai Anh chắc chắn sau khi biết Lam Lam có con riêng,bà sẽ thẳng tay trừng trị con gái của mình,thậm chí còn có thể cắt đứt quan hệ của Lam Lam ra khỏi nhà họ Tần.

Câu chuyện của ba người không ngờ đã loạt vào tai của người bên ngoài.Ánh mắt người đó nghe xong có vẻ như rất sững sốt,kinh hoàng vội vàng quay đầu đi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.