Vào lúc Lam Lam đã chuẩn bị tinh thần đón nhận trận đòn roi từ Lục Diệp Minh, cô liền nghe thấy một giọng nói hết sức tức giận như thét ra lửa,lại rất quen thuộc đối với cô. 
"Mẹ nó! Mày đang làm gì vợ của tao thế! " 
Lam Lam giựt bắn mình lên,nhanh chóng mở mắt ra. 
Là Lục Diệp Bằng. 
Anh đã về. 
Nhưng Lục Diệp Bằng lúc này,như trở thành một con người khác. Anh không còn là một người đàn ông lạnh lùng, không còn là một tổng tài với nét mặt cương nghị hằng ngày nữa. Mà giờ đây anh như một con báo đen hoang dại đang điên cuồng nhào vào đánh Lục Diệp Minh không thương tiếc. 
"Tao đã nói,mày không được bước tới gần vợ của tao… Hôm nay mày còn muốn dùng cái tính vũ phu của mày,muốn ra tay với Lam Lam của tao nữa sao? " Lục Diệp Bằng nói với một giọng nói vừa tức giận vừa muốn phát hỏa ra bên ngoài. 
Trên đường về nhà, không hiểu sao trong lòng Lục Diệp Bằng như ngồi trên đống lửa. Vừa suy nghĩ làm sao xin lỗi cô vừa nghĩ cách bù đắp lại cho cô một buổi sinh nhật thật khó quên. Anh luôn bật camera lên xem cô có ở nhà không?Nhưng camera lại hiện ra khung cảnh ngoài sân,thì anh biết cô đã ra ngoài sân, vẽ vời gì nữa rồi. 
Anh tức tốc chạy về, vừa vào cổng chưa được bao lâu, anh đã nghe thấy tiếng nói lớn của cô, anh không suy nghĩ liền lập tức chạy đến thật nhanh. 
Nhưng hình ảnh trước mặt khiến anh không thể nào phát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/2552761/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.