🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tịch Duy An nhìn Lục Diệp Bằng rất lâu liền hỏi thẳng.

"Nghe nói cậu cho Chung Linh làm người dẫn chương trình sao? "

Lục Diệp Bằng chỉ gật đầu mà không trả lời.

Tịch Duy An thở một hơi thật dài đầy bất lực,anh đưa tay đập lên trên trán của mình,lên giọng trách móc.

“Cậu bị gì vậy? Cô ấy có biết gì đâu mà làm, hơn nữa cô ấy tiếng mẹ đẻ còn chưa đọc rành, cậu lại đi giao việc quan trọng cho cô ấy”.

Hoắc Thiếu Tiên đứng kế bên không nhịn được liền bật cười trước câu nói của Tịch Duy An.

" Thì cũng nhờ cô ấy không biết nhiều chữ Hán, nên anh mới có thể dụ dỗ cô ấy ký vào bản hiệp ước và ký luôn giấy kết hôn đó, bây giờ còn kể khổ gì nữa!" Nói xong anh liền nhìn qua Lục Diệp Bằng buông nhẹ ra một câu “Hơn hết, Lục Diệp Bằng đang tìm người phá đám cưới của anh ta. Chung Linh là một người quá thích hợp rồi còn gì”.

Tịch Duy An lườm liếc cả hai.

" Nhưng cũng không được lôi bé con của tôi ra, lỡ như có chuyện gì xảy ra với cô ấy thì sao? " Anh vẫn lo sốt vó lên khi nghĩ đến chuyện không hay sẽ xảy ra với vợ của mình.

“Có anh ở đây mà,ai dám đụng đến vợ của anh” Lục Diệp Bằng lạnh lùng buông ra câu nói.

Nói thì nói vậy thôi, nhưng trong lòng ai cũng có chút căng thẳng. Nhất là sợ sẽ có chuyện thay đổi vào phút chót.

Hoắc Thiếu Tiên nhìn Lục Diệp Bằng,suy nghĩ cũng phải nên báo trước với anh ta một tiếng.

“Ngoài anh ra,còn một người sẽ lật tẩy bọn họ, anh hãy yên tâm”.

" Ai vậy? " Cả Tịch Duy An và Lục Diệp Bằng đều đồng thanh

Hoắc Thiếu Tiên tỏ vẻ thần bí không trả lời mà lãnh tránh sang chuyện khác.

"Cổ của anh bị sao thế? "

Hoắc Thiếu Tiên nhìn thấy vết đỏ trên cổ của Lục Diệp Bằng liền tò mò hỏi.

"Đâu cơ"Tịch Duy An cũng liếc mắt nhìn qua.

Cả hai người thi nhau vạch cổ áo của Lục Diệp Bằng ra xem và đưa ra lời nhận xét.



Tịch Duy An thở dài liền nói.

" Hai người có cần chơi lớn như vậy không?"

"Bị Lam Lam cắn à! " Hoắc Thiếu Tiên hỏi.

Lục Diệp Bằng nhớ lại hình ảnh tối hôm qua liền nở lên một nụ cười hạnh phúc. Không biết hôm qua cô gái của anh cứ như bị ai nhập mà liên tục cắn vào cổ của anh. Khiến anh cũng phải có màng chịu thua với cô. Hên là cô không cắn vào mặt anh.Nếu không,anh cũng không biết phải làm sao giải thích với những con người ở đây nữa.

Chắc có lẽ,người con gái của anh bắt đầu bộc lộ tính ghen tuông như bao người vợ khác,điều này không những làm cho anh không thấy bực bội mà anh còn cảm thấy trong lòng vui sướng khi cô đã xem anh là người đàn ông quan trọng của cô.

Nhìn thấy nụ cười của Lục Diệp Bằng thì cả Tịch Duy An và Hoắc Thiếu Tiên đều phải hiểu ra một chút. Xem ra cuộc sống sau này của hai người này có lẽ sẽ viên mãn lắm đây.

Thấy vậy, Tịch Duy An cố ý chăm chọc một câu.

“Cô ấy không thấy đường mà bạo đến như vậy rồi sao? Lỡ như sau này hết bệnh chắc chắn Lục Diệp Bằng sẽ chết dưới tay Phù Thủy cho mà xem”

Lục Diệp Bằng mặc kệ anh ta nói gì,anh chỉ biết bây giờ trong lòng anh cũng đang mong chờ ngày đó đến lắm. Trong lòng anh lúc này bỗng dưng nhớ cô cồn cào. Không biết cô bây giờ đang làm gì, có ăn uống đầy đủ không? Thật tình anh mong buổi lễ này kết thúc nhanh chóng để anh có thể về bên cạnh cô ngay lập tức.

*****

Hôn lễ đã thật sự bắt đầu.

Ngoài Chung Linh thì còn có Chí Huy làm người dẫn chương trình và lần này hoàn toàn không có chú rể và cô dâu phụ. Nhưng bù lại rất có nhiều phóng viên ở đây, thậm chí có những đài truyền hình đến đây để ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ ngay vào lúc này.

Lục Diệp Bằng vẫn đứng ngay tại sân khấu, nét mặt lạnh lùng nhìn ra cánh cửa. Thường như vậy người ta sẽ trông thấy chú rể có sự hồi hộp, lo lắng đang chờ cô dâu bước ra, nhưng hôm nay họ hoàn toàn không thấy trên mặt Lục Diệp Bằng mang theo dáng vẻ đó. Đôi mắt anh nhìn ra cửa nhưng lại rất đăm chiêu. Giống như anh đang chờ điều gì ở đó mà không phải là một người sẽ trở thành vợ của anh.

Trong lòng Lục Diệp Bằng đang tự thầm nhủ lòng mình.

“Lam Lam! Người anh mong chờ bước ra từ cánh cửa đó chỉ có mỗi một mình em, nếu bây giờ em thật sự xuất hiện ở đây. Chắc chắn một điều anh sẽ không đứng đây đợi mà thay vào đó anh sẽ bước đến cùng ba của em dẫn em lên đây”.

Khác với đám cưới của anh và Lam Lam lần trước là ở ngoài trời, còn đám cưới lần này thì chỉ là ở một khách sạn với một không gian chặt hẹp. Vì anh không muốn những điều anh từng làm cho cô lại thực hiện với Dương Tiểu Vy. Những điều tuyệt vời đó,anh chỉ muốn làm dành riêng với người quan trọng của anh mà thôi!

Giọng nói Chí Huy bắt đầu vang lên.

“Xin trân trọng mời cô dâu bước ra”

Tiếng vỗ tay nhanh chóng vang lên, mọi ánh mắt của mọi người đều hướng về ra cửa chuẩn bị xem cô dâu xuất hiện.

Chung Linh đứng bên cạnh Chí Huy nghiến răng nói.

"Anh có cần giới thiệu long trọng như thế không? Chỉ là diễn thôi mà! "

Chí Huy vừa cười vừa vỗ tay trả lời cô.

"Đã là diễn thì phải diễn cho tới chứ… Cô em! "

"Ai cô em của anh…? Không thấy chồng tôi đang nhìn anh sao? " Chung Linh lườm liếc Chí Huy,rồi cô nhanh chóng đưa mắt nhìn Tịch Duy An ở phía dưới nở một nụ cười.

Ngay lập tức Chí Huy được nhận từ ánh mắt đầy cảnh cáo của Tịch Duy An khi anh cứ đứng gần vợ của anh ta như thế.

Tịch Duy An thật sự khó chịu khi không có vợ ở bên cạnh,Hoắc Thiếu Tiên ngồi kế bên cũng thật sự rất lo cho an nguy của Chí Huy rất nhiều.Lục Diệp Bằng chọn ai không chọn lại đi chọn nhầm vợ của một tên lúc nào cũng có máu ghen trong người.Ai biểu Chung Linh nhỏ tuổi hơn anh ta quá nhiều làm chi,nên cái tên đàn ông này lúc nào cũng như ngồi trên đống lửa vì sợ sẽ mất vợ yêu của vào tay người khác.

Lúc này, Dương Tiểu Vy đang bước ra cùng với ba của mình.

Tần Văn Hạo nhìn thấy hình ảnh như vậy, trong lòng bắt đầu nhớ lại hình ảnh lúc ông dẫn Lam Lam vào lễ đường.

“Tự nhiên nhớ con gái quá, không biết khi nào tôi mới đi trên đó lần nữa?”



Nghe câu nói của ông tất cả mọi người đều nhìn qua.

Tần Văn Hạo chợt giựt mình nói.

"Chẳng phải Lam Lam đã ly hôn rồi sao? Lỡ như sau này con gái lại muốn có chồng nữa thì sao? "

"Con lại muốn gả cháu gái của ba đi nữa sao? " Ông nội hỏi.

Mai Anh tâm trạng rất bình tĩnh thay chồng mình trả lời.

“Đương nhiên, con gái con xinh đẹp như thế. Con nghĩ sau khi khỏi bệnh chắc chắn Lam Lam sẽ kiếm được tấm chồng hơn chồng cũ gấp mấy lần”.

" Mẹ… " Hạo Thiên đột ngột gọi bà. “Mẹ định chia rẽ hai đứa nó sao? Lam Lam sẽ không cho mẹ làm vậy đâu”.

Mai Anh mỉm cười, nhìn con trai từ tốn trả lời.

" Con đang ăn đám cưới của ai vậy con? Lục Diệp Bằng đã có gan tổ chức đám cưới thì phải tự mình gánh chịu đi, con gái của mẹ đã khổ bao nhiêu đủ rồi! "

Hạo Thiên nghe xong, anh cũng không dám nói gì thêm, ý của mẹ đã quyết ai mà có thể cãi. Chỉ khổ cho em gái và em rể của anh,yêu nhau mà không đến được với nhau.

Đột nhiên anh nhìn qua người con gái đang ôm bụng bầu ngồi bên cạnh mình, anh mỉm cười liền nắm lấy tay cô nở một nụ cười hạnh phúc. Rồi quay sang nhìn ba của mình khẽ nói

“Vậy ba trước tiên hãy nắm tay vợ con bước vào lễ đường trao cho con đi!”

"Sao… Con nói sao? " Tần Văn Hạo giựt mình,không chỉ có ông mà mọi người bên cạnh nghe trong liền thoáng chốc kinh ngạc.

Hạo Thiên mỉm cười nghiên đầu qua nhìn cô.

"Cô ấy cũng cần một người cha để dẫn lên như bao con gái khác thôi! "

Lúc này mọi người đã hiểu ý anh. Chính vì Tiểu Sơ không còn ai là người thân bên cạnh nên điều này nhà chồng không làm thì sẽ không còn ai làm cho cô nữa.

Tiểu Sơ đã rưng rưng, ôm chặt lấy anh.

"Ông xã…! "

Đáp lại với cô, Hạo Thiên liền ôm hôn lên môi cô một nụ hôn đầy thâm tình.

“Chỉ cần em vui mọi việc anh đều làm cho em”

Nụ hôn đó không những nhà họ Tần thấy, mà ngay cả Dương Tiểu Vy đang từng bước đi lên khi thấy Hạo Thiên và Tiểu Sơ đang hôn nhau thì bước chân cô đột ngột dừng lại.

Ông Dương nhíu mày quay lại nhìn cô khẽ hỏi.

"Con sao vậy? "

Nghe xong, nét mặt Dương Tiểu Vy ngượng ngập, liền lắc đầu bước chân đi tiếp. Vừa đi cô vừa mắng chửi Hạo Thiên trong lòng. Vì dám thể hiện tình cảm của hai người họ ngay hôn lễ của cô.

Khi đi đến trước mặt Lục Diệp Bằng, ông Dương liền giao Dương Tiểu Vy cho anh, rồi dặn dò vài câu.

“Lần trước ba không có mặt, nhưng lần này ba đã có thể can đảm giao con gái của mình cho một người đàn ông như con có thể thay ba chăm sóc cho con bé… Diệp Bằng hãy chăm sóc con gái của ba giùm ba”.

Lục Diệp Bằng nhếch mép cười khẩy, cho dù không muốn nắm tay cô ta nhưng anh cũng phải cố gắng nắm lấy tay cô ta lần này, anh nhìn ba của Dương Tiểu Vy lạnh lùng trả lời.

“Con phải chăm sóc cho cô ấy thật tốt chứ…! Phải làm như vậy mới xứng làm chồng của cô ấy” Câu cuối cùng anh còn nhấn mạnh thêm rất nhiều hàm ý sâu xa.

Trước khi nghi thức hôn lễ diễn ra. Cả Lục Diệp Bằng và Dương Tiểu Vy đang đứng ở trên giáo đường thì đột ngột có một vị luật sư xuất hiện, đang từ từ đi lên vừa gặp Lục Diệp Bằng, ông ta cúi đầu rồi đưa cho anh một sấp giấy tờ.



Lục Diệp Bằng cong môi, anh nhanh chóng lấy mirco nói lớn.

“Hôm nay cũng là ngày tôi sẽ chia số tài sản và cổ phần của công ty Lục Thị cho cả vợ và con của tôi… Đây là những gì tôi muốn bù đắp cho hai mẹ con của cô ấy sau bao nhiêu năm xa cách”.

Cả kháng phòng nghe xong liền vỗ tay thật lớn, những tiếng nói bàn táng về sự hào phóng của anh cũng bắt đầu rộn lên.

Phía bên dưới cả nhà họ Lục và nhà họ Tần cũng hoàn toàn sững sốt trước lời thông báo của anh. Nhất là người nhà họ Tần,ông nội không tin đứa cháu rể mà ông luôn hi vọng lần này đã thật sự phản bội cháu gái của ông. Như vậy,trước lúc đó cậu ta còn ở bên cạnh cháu gái của ông làm gì nữa?

Dương Tiểu Vy mừng rỡ, đôi mắt rưng rưng nắm chặt tay của Lục Diệp Bằng. Cô ta vừa định lên tiếng nói cảm ơn với anh thì đột ngột cảm thấy cổ họng của mình lại khô rác, không thể nói nên lời. Trong người càng cảm thấy rất khó chịu.

Chung Linh nhìn biểu hiện Dương Tiểu Vy thì khóe môi liền cong lên một nụ cười khoái chí,sau đó cô xoay người liền rời khỏi.

Lúc này nét mặt của Lục Diệp Bằng đã hoàn toàn thay đổi, một ánh mắt cực kì lạnh lẽo.Hơi thở cũng bắt đầu bất ổn. Anh xoay qua nhìn Dương Tiểu Vy rất lâu, sau cùng đã thẳng thừng hất cánh tay cô ta ra khỏi người của anh.

Dương Tiểu Vy có một chút giựt mình, không đề phòng liền ngã mạnh xuống đất.

Tất cả mọi người thấy vậy đều hoàn toàn sững sốt liền đứng lên ôm miệng, tròn mắt nhìn cảnh tượng ấy. Các phóng viên thi nhau chạy gần đến sân khấu vừa chụp hình hai người vừa không dấy lên sự tò mò.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tại sao chú rể lại xô cô dâu của mình xuống đất?

Chuyện gì đang xảy ra… Vẫn còn chưa làm lễ nữa mà?

Mới một giây trước còn hứa hẹn cho tài sản,bây giờ chú rể lật mặt rồi sao?

Những tiếng nói phía bên dưới bắt đầu xôn xao nhiễu loạn lên,họ cảm nhận được bầu không khí lúc này đã thay đổi.

Dương Tiểu Vy đã thật sự hoàn toàn kinh hãi, cô không biết Lục Diệp Bằng đang làm gì vậy?

Cô ngước mắt lên nhìn anh, rất muốn hỏi anh đang làm gì vậy? Tại sao lại xô cô…?

Nhưng khi cô ngẩng mặt lên nhìn vào nét mặt đầy nguy hiểm và có chút sự nhẫn tâm của anh ở trong đó thì cô đã hiểu mình đã bị mắc bẫy của người đàn ông này rồi!

Nhưng cổ họng của cô bây giờ thật sự không nói nên lời… Chuyện gì đang xảy ra với cô vậy?

Bất chợt trong đầu cô nhớ đến ly nước ép mà Dịch Chung Linh đã đưa cho cô… Không lẽ cô gái đó lại giở trò với cô một lần nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.