Lam Lam vừa trở về nhà sau bao nhiêu thời gian xa cách nhưng vẫn không làm cho cô cảm thấy thoải mái.Vừa vào nhà cô đã bị mẹ của mình hỏi cung xem cô như một tên tội phạm.
"Nói mau…Con và Lục Diệp Bằng đã làm gì trong phòng…? Còn nữa……” Bà liếc mắt nhìn đến chỗ ửng đỏ trên cổ của cô thì nhịn không được liền đưa tay lên đánh vào người cô mấy cái.
Vừa đánh vừa chửi.
“Mẹ đã nói không qua lại với cái tên đó rồi mà! Tại sao con không nghe?”
Lam Lam vừa đau vừa mệt mỏi cả người,nên cô chỉ biết đứng yên cho bà đánh.Cô đã lớn rồi không muốn phải chạy trốn như mấy năm trước nữa.
Lúc này ông nội từ trên phòng đi xuống, thấy vậy ông liền bước tới khuyên can.Ngữ khi không vui lập tức quát thẳng vào mặt con dâu của mình.
“Cô đang làm gì vậy? Tại sao lại đánh cháu gái của tôi?”
Bà Tần tức giận nhìn về ba chồng ấm ức trả lời.
“Ba có biết cháu gái của ba lại qua lại với cái tên đó nữa không?”
Ông nội nghe xong nhìn qua Lam Lam, ông hiểu con dâu của ông đang nhắc đến ai, ông cất giọng trầm trầm hỏi cô.
“Thật vậy không cháu?”
Hơi thở Lam Lam trở nên dồn dập,sau cùng cô không thể làm gì khác ngoài việc gật đầu.
Bà Tần nghiến răng chợt hỏi.
“Có phải con quay về là vì Lục Diệp Bằng không?Con muốn quay lại với cậu ta có đúng không?”
Lam Lam không hề trốn tránh,liền gật đầu trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/2550959/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.