Đúng như lời Tần Văn Hạo nói,Lục Diệp Bằng chính xác có đi dự lễ khai trương và anh cũng đã đi nước ngoài rồi.Nhưng lần này anh có dẫn theo một người phụ nữ đi cùng.
Trong một căn phòng tối,Lam Lam đã bị chìm sâu vào một giấc ngủ rất dài,khi cô tỉnh lại thì đã vào buổi tối của ngày hôm sau.Cô không biết mình bị làm sao nữa.Tại sao cô có thể chìm vào một giấc ngủ dài như thế chứ?
Cô tỉnh dậy với cái đầu khá nặng nề,dường như cô đã bị ai đó đánh thuốc mê.
Sau đó cô nhìn nhìn xung quanh.Cô liền giựt mình kinh hãi.Nơi cô đang ở,xung quanh đều tàng những cây cối, phía trước là mặt biển thì ở sau lưng như một khu rừng hoang vu.Nhưng điều làm cho cô sợ hãi chính là nơi đây chỉ có một căn nhà duy nhất này thôi.Mọi thứ được bao bọc những cây cổ thụ đang che chắn như đang bảo vệ ngôi nhà này vậy.
Cô kinh hoàng hoảng sợ, không một ai có thể cứu cô.Từ nhỏ cô đã rất sợ ma,nơi đây lại không có ai càng khiến cô kinh hãi muốn thoát ra khỏi nơi đây hơn bao giờ hết.Nhưng cô phải đi đâu, đi hướng nào trong khi khắp nơi đều là cánh rừng tăm tối.
Lam Lam nhớ lại, cô đã uống chai nước của Lục Diệp Bằng và từ đó cô rơi vào tình trạng hôn mê.Rồi cho đến khi cô tỉnh lại thì người đàn ông đó lại biến mất.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Anh đưa cô đến chỗ này làm gì?
Cô bắt đầu lục tung căn nhà này lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/2550954/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.