Xe dừng dưới cổng bệnh viện Tống Hạo Nhiên đi đằng trước Hạ Dĩnh đi theo sau thang máy dừng ở khu nội trú.
“Tôi sẽ cho cô một khoản tiền, nói chuyện với cậu ta để cậu ta chết tâm với cô đi.”
Hạ Dĩ trong lòng khinh bỉ cô làm gì có sự lựa chọn vốn dĩ trong mắt anh bọn họ chỉ là những con rối để những người có tiến trà đạp mà không thể phản kháng, cô cũng vậy La Tấn cũng thế.
Hạ Dĩnh đẩy cửa bước vào La Tấn mặt mũi thâm tím đang nằm trên giường bệnh, Hạ Dĩnh kéo ghế ngồi cạnh anh.
“Anh bị sao vậy.”
La Tân thấy Hạ Dĩnh tiều tụy đi nhiều trong lòng nổi lên thương xót dù sao anh cũng đã từng yêu cô sau năm, La Tấn là thật lòng yêu Hạ Dĩnh nhưng anh không đủ bao dung để vượt qua cùng cô, tận mắt thấy cô cùng người khác nằm trên một cái giường anh không thể coi như chưa có chuyện gì.
“Anh không sao em có khỏe không.”
Hạ Dĩnh nở nụ cười gượng gạo gật đầu.
Thật ra cô không biết phải nói gì Tống Hạo Nhiên lo xa rồi, tính của La Tân cô hiểu rõ hơn bất kỳ ai kể từ khi cô bị anh vấy bẩn thì trong lòng La Tấn đã không còn cô nữa rồi.
“Hạ Dĩnh anh xin lỗi nếu không phải vì anh em sẽ không phải thế này.”
Hạ Dĩnh không nói gì, hỏi cô có hận La Tấn không nếu nói không thì là nói dối làm sao cô không hận cho được nhưng số phận đã định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-vo-yeu-xin-tha-thu/2896683/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.