Cục dân chính - Bắc Kinh, Trung Quốc
Hôm nay đó là một buổi sáng mùa đông giá lạnh, gió thổi từng đợt, ai ai cũng khoác chiếc áo lông dày cộp để giữ ấm cơ thể.
Hàn Dương Phong và Triệu Thanh Tuyết cũng như vậy, đồ cô mặc cũng chỉ là đồ bình thường, không phải hàng hiệu đắt tiền. Hàn Dương Phong khá ngạc nhiên, cô vốn là Tiểu Thư đài các, được gia đình cưng chiều mà lại ăn mặc thế này sao?
Nhìn chiếc vòng trên tay cô, Hàn Dương Phong nhìn nó rất quen, anh không nhớ mình đã đưa cho ai và anh cũng không hiểu tại sao cô lại đeo nó.
- “ Tại sao em lại có chiếc vòng này. ”
- “ Mẹ tôi trong một lần đến Trùng Khánh thì bị xảy ra tai nạn, có người đưa mẹ đến bệnh viện cấp cứu nhưng không qua khỏi. Trước khi lâm chung, mẹ tôi đã đưa nó cho tôi. Bà dặn tôi phải giữ cho thật kĩ, sau này sẽ có người tìm đến. Tôi nghĩ nguồn gốc của nó không đơn giản, chắc hẳn là vòng gia truyền của gia tộc lớn. ”
- “ Tai nạn sao? Người gây ra tai nạn là ai? Mẹ em mất bao lâu rồi? ”
- “ Đúng vậy, Triệu Gia không biết người gây tai nạn là ai. Chỉ biết anh ta là một thanh niên, chắc là học sinh lớp 12. Trước khi đi, anh ta để lại chiếc vòng này vào tay mẹ tôi. 10 năm trước, khi ấy tôi mới 13 tuổi. ”
Hàn Dương Phong nghe xong cũng không hỏi gì thêm, càng nghĩ anh càng thấy giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-vo-oi-anh-yeu-em/2680088/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.