Buổi sáng, Trường Đại Học Đông Hoa.
Cuối cùng thì lễ tốt nghiệp cũng đến, không khí trong trường nhộn nhịp đông vui. Vì hôm nay chính là một ngày vô cùng trọng đại đối với sinh viên của khoa khiết kế, chuyên ngành thiết kế thời trang.
Ngôi trường xinh đẹp này, sau bốn năm gắn bó, họ cuối cùng cũng khoác lên mình chiếc áo của cử nhân màu xanh dương thăm thẳm, màu của hi vọng cho một tương lai tươi sáng ở phía trước.
- “ Ngày hôm nay, anh không thể đến nhưng mà em đã làm được rồi. Tự tin đứng bên cạnh anh mà không cảm thấy tự ti. ”
Nhắc đến Hàn Dương Phong, cô lại buồn một chút nhưng cô cảm giác anh đang che giấu cô chuyện gì đó. Trực giác của Triệu Thanh Tuyết cảm nhận được điều gì đó không đúng nhưng cô không thể biết đó là chuyện gì.
Đứng trên ban công của trường, Triệu Thanh Tuyết cứ vậy mà đặt cả tâm tư vào anh rồi cười đến rạng rỡ. Dưới ánh nắng ban mai sáng sớm, đôi má hơi ửng hồng, gió nhẹ thổi hết những lọn tóc ra phía sau, để lộ hết một khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh nhìn về phía xa. Ước nguyện một tương lai tươi sáng, hạnh phúc.
Lúc này, Hàn Dương Quyết, Thẩm Ngọc Vân và Triệu Lâm đều đã đến. Họ đang ngồi ở dưới sân trường…
Từ phía sau, Tôn My đi đến, thấy Triệu Thanh Tuyết đang suy tư, lại cười khẽ một mình, nụ cười đó mang đầy hạnh phúc, càng làm cho thêm tươi tắn, diễm lệ hơn mọi ngày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-vo-oi-anh-yeu-em/2680016/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.