Ngày hôm sau, bạn bè và quan khách đã về hết. Chỉ còn Triệu Lâm ở đây, Ái Tuyền và Triệu Thanh Tâm đã về Bắc Kinh từ hôm qua.
Tinh thần của Triệu Thanh Tuyết đã dần ổn định hơn, cô bước xuống nhà. Những người ở đây, cô không biết nên gọi họ là gì, dù sao cô với anh cũng đã ly hôn rồi. Triệu Thanh Tuyết nhìn tất cả mọi người rồi cúi đầu, thay cho lời chào.
Tất cả mọi người phần nào hiểu tại sao Triệu Thanh Tuyết hành động như vậy, bà Thẩm Ngọc Vân dìu cô ngồi xuống sofa, sau đó nói.
- “ Con à, không nhất thiết phải làm như vậy đâu. Chúng ta ai cũng biết nguyên do Phong nó ly hôn với con, đợi nó quay về, hai con sẽ trở thành vợ chồng thêm một lần nữa. ”
- “ Đúng vậy ”
Tất cả mọi người đồng thanh, trong đó có cả ba cô. Mọi người thật sự quá tốt, Triệu Thanh Tuyết khẽ gật đầu, liệu có phải vì đứa bé này không?
- “ Con nghĩ mình nên về Bắc Kinh, không nên ở lại đây vì không có tư cách. Con và anh ấy đã ly hôn, vốn dĩ là không còn quan hệ. Còn những thứ anh ấy để lại cho con, con cũng sẽ không nhận bất cứ thứ gì. Chờ ngày anh ấy quay về, anh ấy sẽ ngồi vào vị trí vốn có đó. ”
Nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Thanh Tuyết cũng không dám nhận những thứ đó. Ban đầu là của ai thì vẫn là của người đó, cô không có khả năng giữ chúng và cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-vo-oi-anh-yeu-em/2679979/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.