Ngày hôm sau, Cố Nam đã đặt chân đến Thượng Hải. Đến sân bay, anh đã liên lạc cho người anh em Khải Minh Kiệt. Cố Nam ăn mặc kín cổng cao tường, vì thời gian ở đây rất lạnh, tuy là mùa xuân nhưng không khác gì mùa đông ở New York, cũng may bây giờ không có tuyết.
“ Đến sân bay quốc tế phố Đông Thượng Hải đón tao đi, đang đứng trước sân bay. ”
“ Gửi hộ cái định vị, tao đến ngay. ”
“ Rồi đấy ”
“ Ừ ”
Hội bạn thân chí cốt nên tính cách của họ đa phần giống nhau, nói ít hiểu nhiều. Cố Nam về chữa trị cho Hàn Dương Phong nên không cần đem theo hành lý.
Một lát sau, Khải Minh Kiệt đã đến, hai người đến Hàn Gia.
- “ Chị dâu đi rồi ư? ” Cố Nam hỏi
- “ Thất vọng quá nhiều thì không thể ở lại, chị ấy cũng như vậy. Nó cứ gọi cái người cứu nó là vợ mới chết chứ, chị dâu đau lòng, nhẫn cưới cũng tháo ra luôn. Người đề nghị ly hôn là nó, chẳng hiểu nó nghĩ gì nữa. ” Khải Minh Kiệt vừa lái xe vừa nói
- “ Trước đó âu cũng vì nó nghĩ đến những chuyện xấu không may xảy ra, nếu nó không ly hôn, dù mất trí nhớ thì chị dâu vẫn chờ. Chứ bây giờ như thế này… haizzz… ”
- “ Phải dùng mọi cách để nó nhớ lại thôi, tao xém chút nữa là đấm nó rồi… ”
- “ Không điềm tĩnh được mà, quan trọng là phải để nó nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-vo-oi-anh-yeu-em/2679946/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.