Khi hoàn thành mọi giấy tờ, Hàn Dương Phong muốn đưa Triệu Thanh Tuyết đến một nơi. Là ngọn núi cao đó, là nơi anh xảy ra biến cố, Tống Nguyệt Như đỡ một viên đạn cho anh, cũng chết ngay sau đó. Tắt thở, không còn sống sót.
Nơi này đối với anh, nó đem lại nhiều sự ám ảnh. Nếu không phải do hắn ta, anh đã không chết, Tống Nguyệt Như cũng sẽ không chết. Anh là người may mắn, có thể sống sót quay về.
- “ Chỗ này hoang sơ, nguy hiểm, nếu xảy ra tai nạn ở đây thì chỉ có bỏ mạng, không thể sống sót. Anh đưa em đến đây là để làm gì, hay là anh tính giết người diệt khẩu? ”
Triệu Thanh Tuyết nhìn thôi cũng thấy sợ hãi, cô vừa nói vừa run, cô chỉ muốn rời khỏi đây ngay lập tức nhưng lại không biết lối ra. Chẳng lẽ anh muốn giết chết cô sao?
- “ Để em biết, có ai để giết người diệt khẩu. Em vốn luôn thắc mắc là tại sao anh lại ly hôn với em, vì anh biết trước cái tai nạn đó sẽ đến với anh. Nó đến với anh thật, người gây ra tội ác chính là cha của Mộ Quân Phong đã trả giá, cậu ta chọn cái chết nhảy xuống vực sâu. Người của cậu ta âm thầm ra tay, nằm ngoài dự tính của Mộ Quân Phong. Tống Nguyệt Như vì đỡ cho anh một mạng mới dẫn đến cái chết, anh cũng không thoát khỏi nguy hiểm. Anh cũng rơi xuống đó nhưng may mắn thay, anh lại không chết. Ngày ấy chọn cách ly hôn, anh biết giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-vo-oi-anh-yeu-em/2679889/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.