Trong căn nhà Hoàng tâm tối nơi đang giam giữ Gia Mẫn, cô vẫn là ngồi bậc khóc trong sự bất lực ở trong căn nhà ấy. Bấy giờ bỗng có tiếng cánh cửa vang lên ánh sáng bắt đầu chiếu vào bên trong.
Cô ngước mặt lên đưa mắt nhìn chăm chăm về phía người đàn ông với khuôn mặt điểm trai hắn ta ăn mặc vô cùng sang trọng, trên tay đang cầm một cây đèn khiến nó phát sáng bên trong căn nhà này...
Hắn nhìn cô mà nhếch môi cười với vẻ vô cùng kinh bỉ hắn lên tiếng :
"Con chó chết à ! Thật may mắn cho mày là đã gặp được một người vô cùng tốt bụng như tao. Vì vậy mày mới không bị làm sao, mà ở trong căn nhà tâm tối đến bây giờ...
Nhưng giờ thì tao nghĩ mình nhân nhượng như vậy là đủ rồi ! Hơn hết đã đến lúc mày phải trả ơn tao bởi vì đã không làm gì tổn hại đến mày..."
Nói rồi hắn ta bắt đầu tiến lại gần cô trong sự hoang mang của cô, giờ hắn đưa tay bắt đầu lột áo của mình ra khiến cô khóc hét mà rào hét trong sự sợ hãi : "Mày...Mày đừng đến đây ! Mày đừng đến đây nghe rõ chưa tên khốn..."
Hắn bậc cười thật lớn với vẻ mặt *** tà, chốc lát hắn đã nhào đến chỗ của cô mà ôm chầm lấy cô, hắn ta đã khom đầu vào người cô dùng môi mình hôn lên cổ cô mà cắt lấy nó hắn lên tiếng :
"Háhahhahaha cô gái à ! Cô hãy ngon ngoãn chiều tôi đi ! Và rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-tro-dua-tinh-yeu/3034231/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.