Tư Hạo Hiên dừng xe, cởi dây an toàn bước xuống rồi mở cửa xe cho cô. Nhưng cô vẫn cứ một mực cự tuyệt, không chịu xuống.
Đúng thời điểm cô đang giả vờ lạnh lùng với anh thì cái bụng đói của cô lại lật kèo phản ngược lại, sôi lên ùng ục làm cho anh ở ngoài không nhịn được phì cười. Mặt cô phút chốc liền bị chọc cho đỏ bừng.
“Em đói rồi, ăn một chút lấy sức đi, sau đó có cãi bướng hay giận dỗi gì thì tùy em.”
“Tôi mới không phải nghe anh, chỉ là bụng tôi có chút đói thôi, anh tuyệt đối đừng nghĩ nhiều!”
Cô vẫn buông lời trái tâm, nhưng cuối cùng cũng chịu đeo túi bước xuống xe, đi theo anh vào bên trong…
Mặc dù đây chỉ là một nhà hàng thôi, vậy mà bên ngoài lại được bày trí và xây dựng như một cung điện cho các vua chúa thời xưa vậy, lộng lẫy và xa hoa đến chói mắt, lại còn đặt ngay ở trung tâm thành phố khiến nó trở nên càng xa xỉ hơn. Hai người vừa mới bước vào, mặc dù không hề sánh đôi cùng nhau những cũng khiến cho bao nhiêu ánh mắt phải ngước nhìn họ. Một nam một nữ. Nam khí chất lạnh lùng lại có phần quyến rũ, nữ quý phái, nụ cười mỉm đẹp như bông hoa trong gió, quả thật xứng danh kim đồng ngọc nữ.
“Tư thiếu, ngài đến rồi! Chúng tôi đã sắp xếp cho hai vị gian phòng Lưu Ly Lâu rồi, mời theo tôi!”
Khách quý quan nghênh hạ giá, lại còn đi tới cùng một vị mỹ nữ xinh đẹp như vậy, đương nhiên quản lý phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-tong-tai-thu-tinh-that-kho-chieu/744563/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.