Gương mặt của Âu Thần nghiêng về phía trước mặt cô, đôi mắt sâu thẳm như sao, hơi thở của anh nhẹ nhàng rơi xuống trước mặt cô, cảm thấy tim mình sắp nhảy ra ngoài!
- Lần sau cô không được tháo băng nếu không có sự cho phép của tôi.
Thật bất ngờ, ánh mắt của Âu Thần hoàn toàn không ở trên môi cô, ngược lại, anh quan sát vết thương trên đầu cô và ngước mắt lên ra dấu cho bác sĩ bên cạnh cô.
Bác sĩ vội vàng mang theo hộp thuốc bước tới chỗ Diêm Tô
- Cô Tô, vết thương của cô còn chưa lành, tôi sẽ băng bó lại cho cô
Khuôn mặt của Diêm Tô nóng dần lên. Băng bó vết thương? Hắn ta không phải muốn hôn cô sao?
Nhìn thấy Âu Thần ngồi trở lại trên sô pha của mình, Diễm Tô mới thở phào nhẹ nhõm, may mà ...
Cô ấy đưa tay ra che mặt, trong lòng không ngừng chửi rủa: " Mày đang mong đợi cái gì vậy? Mày đã có tật hám giai này từ bao giờ?"
- Có nóng không?
Âu Thần nhìn vẻ mặt khó chịu của cô và biết cô đang nghĩ gì ngay lập tức khóe miệng anh thoáng hiện lên một nụ cười. Hắn càng nhìn cô càng thấy thú vị.
- Tôi ... chẳng lẽ ... cơn sốt đêm qua ... vẫn chưa khỏi ...
Diễm Tô luống cuống tìm cớ, chết tiệt, sao càng nói dối, mặt càng nóng!
Cuối cùng cũng đợi bác sĩ băng bó xong ...
Diễm Tô lo lắng nói:
- Cái đó ... cơm nước đã ăn xong, còn băng bó đầu cũng đã xong, chúng ta có thể nói chuyện về tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-tong-tai-nghien-vo/1785357/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.