Cửa bị đẩy ra, bóng dáng cao lớn bước vào. Có lẽ Âu Thần không ngờ rằng Diễm Tô đang thay quần áo mà cứ ngang nhiên đi vào. Âu Thần bất đồng nhìn cơ thể đang trần truồng của cô... - A aaaaaa... Diễm Tô không ngờ lại có người đi vào, cô hốt hoảng nhặt chiếc áo trên sàn lên che thân - Sao lại là anh? Anh làm gì ở đây? - Đây là nhà tôi! - Cái gì? Diễm Tô sững sờ vài giây rồi cuối cùng cũng bình phục lại lý trí, hét to - Cút ngay! - Có ai lại tự đuổi mình ra ngoài trong khi tôi là chủ ở đây? Tuy nói vậy nhưng Âu Thần vẫn đi ra ngoài đứng cạnh cửa, không chút gợn sóng nói - Tôi chẳng hứng thú với cơ thể của cô đâu! Đó chỉ là vô tình! Với lại cô chẳng phải là gu của tôi! Diễm Tô tức giận, hắn có ý gì chứ? Ý hắn ta nói cô không có chút quyến rũ nào để lọt vào mắt hắn? Đáng ghét! Đang loay hoay mặc quần áo vào xong thì sau đó Diễm Tô ra mở cửa - Bố mẹ anh không dạy anh những cách cư xử cơ bản nhất sao? Khi vào sao lại không gõ cửa muốn nhìn lé tôi hay gì? - Phòng riêng của tôi thì gõ cửa làm gì! - Đây là phòng của anh? Diễm Tô Nó kinh ngạc, khó tin nhìn Âu Thần. Âu Thần không trả lời cô, ném bộ quần áo vào tay cho cô, nói - Cô vẫn chưa hoàn toàn khỏi bệnh. Nếu cô không muốn bị cảm lạnh nặng hơn thì hãy thay nó càng sớm càng tốt! Hắn ta đang lo lắng cho cô sao? Tốt bụng vậy à? - Tôi bị cảm sao? Chẳng trách tôi luôn cảm thấy choáng váng. Vậy anh là người đã cứu tôi? - Nếu không..? Ánh mắt Âu Thần nhằm hờ, lạnh lùng quét qua. Diêm Tô không nói nên lời, giọng điệu vừa rồi của hắn ta thật sự rất đáng ghét. - Dù sao cũng cảm ơn anh đã cứu tôi. Không còn sớm nữa tôi có lẽ nên rời đi Âu Thần nhướng mày, khó chịu - Đi? Cô còn có thể đi đâu? Âu Thần đã cho người điều tra cô từ lâu, và anh biết chính xác chuyện gì đã xảy ra ở khu vườn trên cao đó Diễm Tô chùng người xuống, đôi mắt mờ mịt thoáng trầm buồn - Tôi có thể ở khách sạn trước! - Cô nghĩ cô có thể thuê khách sạn vào giờ này? Một cô gái yếu ớt như cô thì làm được gì trong đêm khuya? Với lại cô bỏ đi giữa đêm thế này mọi người cứ tưởng tôi đuổi cô ra ngoài! Như thế khiến cho tôi mất hết thể diện sao? Diễm Tô nghe xong giọng điệu ngạo mạn kia thì không khỏi ức chế. Tuy nhiên, cô có thể cảm nhận được rằng anh ta muốn giúp cô. - Vết thương bây giờ cũng chưa lành hẳn. Cô đã cứu mạng tôi, tôi nên bù đắp lại cho cô. Trước khi cô tìm thấy nơi ở mới thì có thể sống ở đây bất cứ lúc nào cô muốn đi. Âu Thần nói xong , sau đó nhìn cô thêm vào một câu - Đừng lo lắng, tôi không quan tâm đến cơ thể như đường băng sân bay của ai đó đâu! Đường băng sân bay? Sao hắn ta dám nói cô là "sân bay"!Diễm Tô vốn định tức giận, nhưng lại nghe được lời nói của hắn, - Đầu còn đau không? - Không đau! - Cô nghỉ ngơi trước đi, tôi đi xem bữa tối đã xong chưa. Âu Thần mở cửa bước ra ngoài. Diễm Tô đứng đó một hồi, nhìn bộ quần áo trên tay, chiếc áo hiệu Gucci mới tinh tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt, rõ ràng là đã được giặt sạch. Kích thước này, phong cách này, không phải sinh ra là dành cho cô sao? Nghĩ đến đây, Diêm Tô lắc đầu, hẳn là có rất nhiều phụ nữ thường xuyên tới đây nghỉ qua đêm,thì thế nào cũng chả có quần áo. Đẩy cửa phòng tắm ra, Diễm Tô đang định đi tắm nước nóng, nhìn thấy trong gương là một khuôn mặt xanh xao, môi tái nhợt, đầu quấn băng, trông như một người bệnh lâu năm. Diễm Tô cười buồn. Ai sẽ thích vẻ ngoài ma quái này của cô? Lục Khánh Luân phản bội cô là điều bình thường. Nghĩ đến Lục Khánh Luân , trái tim Diễm Tô đau đớn dữ dội, nước mắt lưng tròng, mối tình tám năm của cô trở thành con dao sắc bén đâm vào trái tim cô. Cô còn chưa sẵn sàng chịu đựng tất cả chuyện này thì hiện thực đã đánh cô một cái thật đau giáng xuống đầu cô một đòn mạnh khiến cô không kịp trở tay. Không biết đã qua bao lâu, Âu Thần đi lên gõ cửa phòng, - Xuống ăn cơm đi. Đợi một lúc, không nghe thấy tiếng đáp lại, hắn lại gõ cửa - Khúc Diễm Tô! Cô ấy đang ngủ sao? Đẩy cửa ra, phòng tắm sáng rực đèn vàng ấm áp, có hơi nóng thoát ra từ khe cửa, cô ấy đang đi tắm? Âu Thần chuẩn bị rời đi thì nghe thấy âm thanh báo động trong phòng tắm. Ngay khi nghe thấy âm thanh này, Âu Thần ngay lập tức nhận ra có gì đó không ổn, bởi vì trong phòng tắm có một bộ hệ thống hoàn chỉnh tiên tiến, tự động nhắc nhở những người sử dụng rằng nhiệt độ quá cao và quá thấp sau khi tắm 45 phút. Và nó sẽ nhắc nhở ngay cả khi một người không di chuyển trong một thời gian dài, nó sẽ tự kích hoạt báo động. - Diễm Tô ? Âu Thần vặn nắm cửa phòng tắm nhưng không ngờ rằng cửa đã bị khóa từ bên trong.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]