Cửa bị đẩy ra, bóng dáng cao lớn bước vào. Có lẽ Âu Thần không ngờ rằng Diễm Tô đang thay quần áo mà cứ ngang nhiên đi vào. Âu Thần bất đồng nhìn cơ thể đang trần truồng của cô...
- A aaaaaa...
Diễm Tô không ngờ lại có người đi vào, cô hốt hoảng nhặt chiếc áo trên sàn lên che thân
- Sao lại là anh? Anh làm gì ở đây?
- Đây là nhà tôi!
- Cái gì?
Diễm Tô sững sờ vài giây rồi cuối cùng cũng bình phục lại lý trí, hét to
- Cút ngay!
- Có ai lại tự đuổi mình ra ngoài trong khi tôi là chủ ở đây?
Tuy nói vậy nhưng Âu Thần vẫn đi ra ngoài đứng cạnh cửa, không chút gợn sóng nói
- Tôi chẳng hứng thú với cơ thể của cô đâu! Đó chỉ là vô tình! Với lại cô chẳng phải là gu của tôi!
Diễm Tô tức giận, hắn có ý gì chứ? Ý hắn ta nói cô không có chút quyến rũ nào để lọt vào mắt hắn? Đáng ghét!
Đang loay hoay mặc quần áo vào xong thì sau đó Diễm Tô ra mở cửa
- Bố mẹ anh không dạy anh những cách cư xử cơ bản nhất sao? Khi vào sao lại không gõ cửa muốn nhìn lé tôi hay gì?
- Phòng riêng của tôi thì gõ cửa làm gì!
- Đây là phòng của anh?
Diễm Tô Nó kinh ngạc, khó tin nhìn Âu Thần.
Âu Thần không trả lời cô, ném bộ quần áo vào tay cho cô, nói
- Cô vẫn chưa hoàn toàn khỏi bệnh. Nếu cô không muốn bị cảm lạnh nặng hơn thì hãy thay nó càng sớm càng tốt!
Hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-tong-tai-nghien-vo/1785344/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.