Đào Dã giờ đây thở dài cậu nhìn Bạch Lâm mà bậc cười nói: 
"Hưm giờ mọi thứ đã xong rồi! Và cô ta sẽ sớm bị loại ra khỏi cuộc đời của chúng ta thôi!" 
Vài tiếng sau, Gia Mẫn ngồi tại một góc cây ngay nhà của Đào Dã, cô không ngừng chờ đợi cuộc gọi lại từ mẹ Đào Dã. Nhưng rồi cô đã nhìn thấy một chiếc xe đã dừng lại khi gần đến nhà Đào Dã. Giờ đây cô vô cùng thắc mắc không biết người ở trong chiếc xe kia là ai? Mà cố gắng đứng dậy nhìn thử... 
Đang nhìn chăm vào nó thì bỗng nhiên đám người từ chiếc xe kia bắt đầu tiến đến chỗ của cô, cô có chút hoang mà tự hỏi rằng: "Rốt cuộc bọn họ đến chỗ mình để làm gì vậy?" 
Đang suy nghĩ thì bọn họ đã đến gần chỗ cô một lúc một gần hơn. Trong sự bối rối và những thắc mắc của cô về bọn họ thì giờ đây đám người đó đã nhanh chóng bắt lấy cô với đôi bàn tay to lớn. Cô bấy giờ vô cùng hoang mang mà la lớn trong sự sợ hãi: "Mấy người là ai vậy? Rốt cuộc mấy người muốn làm gì hả? Mau thả tôi ra đi! Thả tôi ra?" 
Bọn họ không nói năng gì mà ngay cả tức đưa co ra phía xe của bọn họ, sau đó lấy điện thoại ta dường như gọi cho ai đó: "Alo chúng tôi đã làm xông việc, khi bắt cóc cô ta! Và mấy người có thể mở cửa ra khỏi nhà xem thử..." 
Cô nghe đến đây mà vô cùng hoang mang bấy giờ cánh cửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-toi-la-nu-chinh-dam-my/2886190/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.