Khi Hữu Hòa tỉnh lại đã trời đã tối, trong phòng tối đen như mực.
Hữu Hòa không nhớ mình đã bất tỉnh bao lâu, giờ không chỉ có đầu nàng đau, mà cả người đều đau nhức, chỗ chân va vào bàn cũng sưng đau, còn cánh tay trái giống như sắp đứt gãy, đau đến không còn cảm giác, nàng nhớ lúc đó Lục Kiểu ép sát nàng, ngực nàng bị Lục Kiểu giữ bằng khuỷu tay, không biết có ảnh hưởng đến xương cốt không, còn có tay phải…
Nàng nhích người, dùng dải lụa trắng ở trước mặt băng bó tay phải lại.
Tay phải của Hữu Hòa ở phía dưới lớp băng dải lụa trắng có rất nhiều vết cắt, tuy Hữu Hòa không nhìn thấy nhưng vẫn cảm giác được, mỗi một vết thương trong lòng bàn tay đều đau đớn do lúc nàng dùng mảnh sứ sắc nhọn đâm Lục Kiểu, không cẩn thận để tay mình bị cắt trúng, khi đó nàng thậm chí còn không cảm thấy đau còn bây giờ lại đau đến khóc, tay đứt ruột xót, loại chuyện khốn khổ này nàng nào có gặp qua đâu?
Hữu Hòa nhìn tay mình, đột nhiên nhớ tới một vấn đề quan trọng ――
Lục Kiểu đã chết chưa?
Nàng chỉ nhớ nàng đâm vào cổ Lục Kiểu, sau đó nhìn thấy rất nhiều máu.
Lúc ấy hai mắt Lục Kiểu mở to nhìn nàng, con ngươi vừa hoảng sợ vừa đau đớn. Giây phút đó thật sự kinh khủng, trước đây nàng đến một con chim cũng chưa từng làm hại cho nên rất sợ hãi, nhưng nghĩ rằng việc đó nàng bắt buộc phải làm là không cảm thấy sợ nữa.
Sau đó, nàng cảm thấy bụng đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-thoi-co-dai/513947/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.