Nháy mắt cả người Hữu Hòa tựa như rơi vào động băng lạnh thấu xương, nước lạnh tràn vào tai, mắt, mũi, miệng nàng, khó mà ngăn cái lạnh chạy khắp người, lạnh đến không thể cử động, không thể hít thở được.
Dù cho có cố gắng như thế nào cũng không ngăn được bản thân bị băng hồ cắn nuốt, giờ khắc này trong lòng Hữu Hòa chỉ có một cảm giác đó chính là ―― sợ hãi.
Xưa nay nàng chưa từng sợ hãi như vậy.
Dường như nàng trở lại giây phút tuyệt vọng của mười năm trước.
Lúc này lạnh như vậy sao tránh được đây?
Lúc thần trí Hữu Hòa gần mất đi, mơ hồ nghe được một tiếng hét sợ hãi xé tâm trong hồ.
Là tiếng của Tiêu Trực...
Chàng tới sao?
Nàng muốn đáp lại, nhưng càng giãy giụa người càng mau chìm hơn, cuối cùng không còn sức nữa, ý thức cũng mất đi.
?
Mắt thấy Tiêu Trực nhảy vào trong hồ bơi về phía Hữu Hòa, Lục Lâm Ngộ bất đắc dĩ nhảy xuống theo ―― do thứ muội của hắn còn đang vùng vẫy trên mặt hồ, tuy có nhiều người chèo thuyền khác nhảy xuống cứu, nhưng suy cho cùng thân là huynh trưởng của nha đầu kia không thể không nhảy!
Đột nhiên có hai người rơi xuống nước, trong đó có một người là công chúa, trong hồ tức khắc loạn hết cả lên, trên bờ cũng không khác lắm.
Đợi nhìn thấy Phò mã ôm công chúa lên bờ, mọi người vội vàng chen nhau lên, luống cuống tay chân muốn giúp.
Ai ngờ phò mã như phát điên rống to: “Đều tránh ra hết!”
Mọi người chưa từng thấy qua bộ dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-thoi-co-dai/513929/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.