Bên ngoài cửa sổ, đã quá bình minh.
Bên trong cửa sổ, vầng sáng ấm áp bao quanh hai người, vẫn là tư thế lúc ban đầu―― nàng ngồi trên giường cao, hắn đứng ở trước mặt nàng.
Chẳng qua là, lúc này hai người, một người ngây ra như phỗng, một người như bị sét đánh qua.
Thời gian ở đây trong một thoáng tựa như đột ngột dừng lại, cho đến khi ――
Người ở trên giường cao đột nhiên lui về sau.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ngươi, ngươi,…” Cơ thể Hữu Hòa cứng đờ, con ngươi sinh động bỗng nhiên đờ ra, nói năng lộn xộn “Ta, ta, ta…”
Ngơ ngác nhìn hồi lúc lâu, cuối cùng chậm rãi buông ra một câu: “…… Ta không có cố ý”.
“… Ta biết”.
Giọng của Tiêu Trực khàn khàn đến chính hắn cũng không nhận ra.
Hắn đương nhiên biết, nàng là vô tình. Còn người cố ý, là hắn.
“Cho nên ngươi…” Hữu Hòa cắn cắn môi, liếc hắn nói, “Cho nên không cần ta chịu trách nhiệm?”
Giọng Hữu Hòa nhỏ như tiếng mũi kêu nhưng Tiêu Trực vẫn nghe thấy được.
Không khí trong phòng trở nên yên lặng.
Lát sau, Tiêu Trực nhỏ giọng đáp lại: “Ừ”.
“Vậy, Vậy…” Ánh mắt Hữu Hòa chăm chú nhìn hắn, nuốt một ngụm nước bọt, dùng âm thanh hết sức nhỏ nói, “Vậy ngươi có thể đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-thoi-co-dai/513910/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.