“Mấy ngày qua Tiêu tướng quân đều ở trong phủ à?” Ánh mắt Hữu Hòa trở lại bình thường, khôi phục vẻ ngoài bình thản.
“Ban đêm đều ở đây”. Không đoán được nàng sẽ hỏi vậy, Tiêu Trực ngẩn ra một lúc mới trả lời.
Vậy là ban ngày không có ở đây? Khó trách mấy ngày không thấy người, nha đầu Thu Đàm kia tung tin vịt!
Hữu Hòa nhíu mày: “Không phải Hoàng huynh cho ngươi nghỉ ngơi rồi à? Không phải là giả vờ cho nghỉ đó chứ?” Lúc còn ở trong cung Hữu Hòa đã có nghe qua Minh Đức Đế thích sai Tiêu Trực đi làm việc nhất. Chỉ là, chưa bao giờ nghĩ rằng hoàng huynh bức Tiêu Trực đến mức này, rõ ràng biết hắn bị thương vậy mà còn ngày ngày triệu hắn vào cung ư? Thật là quá đáng! Trong triều không còn người hả? Còn chuyên chọn người thành thật để khi dễ?
Biết Hữu Hòa hiểu lầm, Tiêu Trực vội vàng giải thích: “Hoàng Thượng nhất ngôn cửu đỉnh, không có triệu ta vào cung, chỉ là chuyện thích khách ta muốn tra rõ ràng”.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vậy ngươi điều tra xong chưa? Ai muốn hại chúng ta vậy? Có phải nhắm vào ta hay không?” Nghe hắn nhắc tới thích khách, Hữu Hòa khẩn trương lên, không khỏi quan tâm. Những chuyện liên quan đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-thoi-co-dai/267306/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.