“Công chúa”. Giọng Tiêu Trực nặng nề y như đêm tân hôn. Thấy sau lớp màn che của mũ là khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ửng đỏ lên, hắn hơi nhíu mày, con ngươi đen láy dừng trên mặt nàng, dường như đang tìm cái gì đó, một lát sau mày hắn mới giãn ra.
Hữu Hòa đứng đón nắng bị ánh mặt trời chiếu vào mắt, nàng nheo hai mắt lại không chú ý đến sự thay đổi của Tiêu Trực.
“Tiêu tướng quân, để ngươi chờ lâu rồi!” Hữu Hòa không chậm trễ, khi nhận được tin nàng lập tức đến, nàng biết Tiêu Trực chờ cũng không lâu nhưng trong trường hợp này mà nói, đối với hai người không thân thiết, quả là lời chào hỏi tốt.
“Chúng ta đi ngay bây giờ ư?” Không đợi Tiêu Trực đáp lời, Hữu Hòa nói tiếp. Hữu Hòa làm rất tốt vai trò thê tử trên danh nghĩa, lúc nói chuyện còn biết lấy câu hỏi làm câu kết để phò mã có thể tiếp lời, nàng rất sợ tính cách ít lời trầm lặng của phò mã trên danh nghĩa này, bởi vì một khi không cẩn thận sẽ làm cho giao tình hai người rơi vào vũng bùn. Nói cho cùng, hắn coi như cũng là người biết nắm bắt.
“Xe ngựa ở phía trước, Công chúa còn muốn chuẩn bị thêm thứ gì không?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-thoi-co-dai/267300/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.