Tại một căn phòng trọ nhỏ.
Bạch Hạ Vân tỉnh dậy trên chiếc giường đơn cũ kĩ.
Cô -Bạch Hạ Vân 22 tuổi, sinh viên đại học kinh tế năm 3. Cha mẹ cô mất từ lúc cô mới 14 tuổi do tai nạn giao thông. Lần đó cô may mắn thoát chết nhưng cha mẹ cô đã vĩnh viễn rời xa cô mãi mãi. Lúc ấy cô gần như suy sụp vì hoảng loạn và đau buồn. Nhưng sau đó cô vẫn cố gắng gượng lại bản thân. Trước kia gia đình cô cũng thuộc dạng khá giả. Nhưng sau khi ba mẹ cô mất thì căn nhà của gia đình cô cũng phải bán đi để trả nợ. Còn lại chút tiền để dành cô thuê một căn phòng trọ nhỏ.
Hàng ngày, cô vừa đi học vừa đi làm. Những buổi sáng không phải lên lớp cô đi làm phục vụ tại một nhà hàng. Buổi chiều sau khi tan học cô đi phát tờ rơi trong 2 tiếng và tối thì nhận may khuy áo hộ cho những người trong phố. Cả ngày không một lúc nào cô được nghỉ ngơi, làm việc cật lực để kiếm tiền trang trải cuộc sống cũng như đóng học phí.
Mặc dù vậy nhưng cô chưa từng bỏ cuộc, bởi cô tin ba mẹ trên trời sẽ luôn dõi theo cô. Cô học rất giỏi, thường xuyên nhận được tiền học bổng và được trợ cấp do hoàn cảnh khó khăn.
Ở lớp cô luôn là học sinh xuất sắc, được các thầy cô yêu quý.
Do đêm qua may đồ khuya nên sáng ra tỉnh dậy có chút mệt. Cô dậy thay đồ rồi đi bộ ra bến xe buýt chờ. Chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-mong-ngay-anh-nhan-ra/2759129/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.