Hôm sau, tại tập đoàn CK.
Hà Chí Nghiêm đang ngồi làm việc thì nhận được điện thoại của mẹ nói nội bị bệnh. Hà Chí Nghiêm liền thu xếp đồ đạc lại lái xe về nhà chính Hà gia.
Bước vào nhà, anh sải bước trên đôi chân dài tiến vào phòng lão phu nhân.
Bà nội anh đang nằm trên giường, khuôn mặt có chút ốm yếu. Năm nay bà đã hơn 70 rồi, sức khỏe cũng có chút yếu đi. Cha mẹ anh đang ngồi bên mép giường, đỡ bà anh tựa vào gối.
- Mẹ, sao đột nhiên bà đổ bệnh vậy? Hôm qua chẳng phải rất tốt đó sao?
- Bà con giờ cũng lớn tuổi rồi, bệnh tật ốm yếu biết đâu mà tránh.
Anh ngồi xuống chiếc ghế ở cạnh giường của bà, Hà lão phu nhân liền kéo lấy tay anh vỗ:
- Tiểu Nghiêm, bà bây giờ cũng gần đất xa trời rồi. Tuổi này giờ chỉ mong được an nhàn bên con bên cháu. Cháu cũng không còn trẻ, mau chóng lấy vợ sinh chắt cho ta bồng đi thôi, cái thân bệnh này sống cũng chẳng lâu nữa.
- Bà nội, cháu vẫn còn trẻ, chuyện đó từ từ cũng được mà!
- Cháu còn trẻ nhưng ta và ba mẹ cháu làm sao chờ nổi. Đời người ai biết ngắn dài ra sao. Chúng ta không cần môn đăng hộ đối, chỉ cần có một đứa cháu dâu hiền thảo ngoan ngoãn là đủ rồi.
- Dạ!
- Cháu thấy Tiểu Vân thế nào, con bé vừa xinh xắn, ngoan hiền lại rất hiểu chuyện.
- Cháu có người mình thích rồi!
Bà nghe cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-mong-ngay-anh-nhan-ra/2759124/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.