Lại một ngày mới bắt đầu, hôm nay thời tiết không quá đẹp, mới sáng mà đã có mưa nhẹ lất phất, không khí ẩm ẩm mang theo hơi gió se lạnh. Mới đó mà cũng sắp sang đông rồi, thời tiết cũng lạnh dần.
Hôm nay cô quyết định không tới công ty, dành thời gian đi đón John và nghỉ ngơi.
9 giờ sáng, tại sân bay.
Bạch Hạ Vân và Hà Nhiên Nhiên ngồi trên băng ghế đợi. Không lâu lắm, một người đàn ông thân cao m8, âu phục phẳng phiu nở nụ cười bước lại gần 2 người.
Bạch Hạ Vân vừa đứng lên, chưa kịp phản ứng đã bị ôm chặt cứng.
- Honey, em đến thật đúng giờ nha!
- Lưu Giai Thành, anh muốn chết hả?
- Không hề nhé, anh còn yêu đời lắm đó!
- Vậy thì mau buông em ra!
Thấy cô có vẻ đang có chiều hướng tức giận thật, John mới cười hề hề buông tay ra.
- Anh chỉ chào hỏi thôi mà, làm gì mà em nóng thế hễ!
- Cảm phiền anh lúc ở cạnh em có thể bình thường như lúc ở cạnh người khác, ok!.
- Em biết mà, ở cạnh em anh luôn rất đặc biệt..
- Đặc biệt anh điên à!
Anh chưa kịp nói xong đã bị cô tạt cho nguyên thùng nước lạnh vô mặt, mặt anh ỉu xìu.
Bạch Hạ Vân cứ mặc kệ Lưu Giai Thành đang đứng đực ở đó bước về phía chiếc xe của mình, Hà Nhiên Nhiên nãy giờ đứng đó nhịn cười cũng sắp ngất rồi. Không ngờ nhìn Lưu tổng ngày thường ngầu lòi lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-mong-ngay-anh-nhan-ra/2759090/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.