Lưu Giai Thành nhìn thấy cô bước vào liền cười nhẹ rồi bước đến.
Hà Nhiên đưa quà mừng cho nhân viên phụ trách tiệc, còn cô thì sớm đã bị Lưu Giai Thành kéo vào trong rồi.
- Thả em ra, anh muốn ngày mai lên báo hả?
- Càng tốt chứ sao, mọi người đều sẽ biết tới quan hệ của chúng ta!
- Đừng có nhờn, nghiêm túc chút đi! Ba mẹ anh đang nhìn em với ánh mắt tóe lửu kia kìa!
Quả thật, từ lúc nhìn thấy cô bước vào, họ đã nhận ra sự khác thường của con trai mình.
Tuy chưa biết thân phận của cô gái đi cùng con trai mình, nhưng xem phong thái cũng rất xứng đôi với đại thiếu gia Lưu thị.
Lưu Giai Thành khoác tay cô đi về phía cha mẹ mình, môi gần như lúc nào cũng giữ sự vui vẻ.
- Ba mẹ, đây là Bạch Hạ Vân, bạn của con lúc ở nước ngoài!
Cô nhìn thấy hai vị trưởng bối Lưu gia cũng đang nhìn mình bèn hất nhẹ tay của Lưu Giai Thành ra, lễ phép cúi chào:
- Chào Lưu tổng, Lưu phu nhân, con là Hạ Vân bạn của anh ấy ạ!
- Đứa trẻ này cũng thật xinh xắn ngoan ngoãn nha, ai mà rước được cô bé này về làm dâu thì thật có phúc, ông nhỉ?
Lưu phu nhân nhìn cô rồi khen ngợi với chồng mình.
- Dạ cháu cảm ơn lời khen của phu nhân.
- Nào nào, con đã là bạn của Giai Thành thì gọi chúng ta là bác trai bác gái được rồi, không cần câu nệ tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-mong-ngay-anh-nhan-ra/2759086/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.