Ba người cùng với cả quản gia Mộc rất nhanh đã chuẩn bị xong một bữa trưa thịnh soạn, đầy đủ chất dinh dưỡng mà còn rất đẹp mắt: Cá Sóc kho, đầu sư tử, phật nhảy tường, tôm chiên xù, bánh bao kim sa, salad, cua sốt cay,...
Bày thức ăn ra chiếc bàn chữ nhật khá rộng, sau đó ra ngoài gọi ba Hà vào ăn bữa trưa.
Cô vốn cũng biết tên kia cả năm chẳng về nhà nổi lấy vài lần nên cũng nghĩ hôm nay vẫn vậy.
Cũng tốt, ăn cơm sẽ ngon hơn nhiều.
- Ba, mời ba vào ăn cơm ạ!
- Ừ, ba vào liền đây!
Chờ mọi người ngồi vào bàn đầy đủ rồi, bữa cơm mới bắt đầu.
- Con mời mọi người dùng bữa ạ!
- Được được, Vân Vân con ăn nhiều vào, dạo này nhìn con ốm đi nhiều đó. Đầy đặn chút mới tốt!
Bà nội Hà với mẹ cứ liên tục gắp thức ăn vào bát của cô, cô cũng không có chối từ mà gắp trên đĩa lại.
- Bà nội cũng ăn đi ạ, ba mẹ cũng vậy ạ!
- Con ăn đi!
Tưởng chừng mọi thứ sẽ diễn ra tốt đẹp nhưng ăn được vài phút thì ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.
Không ai khác, Hà Chí Nghiêm từ ngoài bước vào.
- Bà nội, ba mẹ con về rồi!
Khuôn mặt sau khi nhìn rõ cô liền biến thành biểu cảm hết sức bất ngờ.
- Vân Vân à... em... Cũng ở đây sao.
Trong lòng Bạch Hạ Vân gào thét, tại sao hắn ta lại về đây.
Bữa cơm này...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-mong-ngay-anh-nhan-ra/2759074/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.