Từ khách sạn trở về, cả hai cũng chẳng nói năng gì, cứ vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Hạ Kiều Tâm lờ mờ thức giấc vì cơn đau truyền đến từ thân dưới. Hôm qua tới giờ cô chẳng đi đứng gì nổi. Vốn chẳng muốn dậy nhưng lại nhớ ra, hôm nay còn phải tới trường.
Dù biết không phải anh cố tình, nhưng cứ nhìn mình qua gương là cô lại bức xúc với bao nhiêu bằng chứng. Đã nghỉ cả đêm rồi mà bước đi vẫn còn cảm thấy đau..
"Đây rõ là muốn giết người mà. Ưm.. đau quá!"
Cô tắm rửa thay quần áo xong xuôi, nhìn quanh sảnh lớn vẫn chỉ có một mình, cô nghĩ anh chưa dậy. Vì hôm nay cô dậy rất sớm. Cô đi vòng ra sân hít thở không khí trong lành, chưa ra tới cổng đã thấy anh chạy bộ về tới.
"..." Cô chớp chớp mắt nhìn, không nghĩ anh dậy sớm đến vậy. Mình thì chẳng đi đứng nổi, anh ấy thì tinh lực dồi dào, còn chạy bộ cơ. Trông dáng vẻ yêu nghiệp ướt đẫm mồ hôi, lại khiến cô không thể rời mắt.
"Nhìn đủ chưa?"
"Khụ khụ.." cô xấu hổ khẽ ho vài tiếng cúi gằm mặt xuống.
"Thỏ con khỏe rồi nên hôm nay chui ra khỏi hang sớm à?"
"..." Nói tới là cô lại bức xúc. “Khỏe lắm luôn. Suốt ngày gọi mình là thỏ, mình giống lắm sao?”
Cô lẩm bẩm chạy theo anh vào nhà.
"Anh ừm.."
Không chờ nghe cô nói gì anh đã đi thẳng lên phòng.
"..." Hạ Kiều Tâm cạn lời.
Cô đứng ngơ ra hết một lúc..
"Chào phu nhân!" Gray bước vào đặt bữa sáng ra bàn.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-ket-hon-voi-toi-em-nghi-sao/973890/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.