Doanh Doanh nhìn anh rồi khẽ thở dài. Xem ra ngày tháng sau này, khi sống chung một nhà, hai người nhất định sẽ rất "tâm đầu ý hợp" nhỉ... Hay là nên nói kẻ tám lạng người nửa cân...
Thấy cô không phản bác, Mục Trì Khiêm nhếch môi cười rồi lái xe rời đi.
Doanh Doanh ngồi bên dãy ghế phụ, cô dựa đầu vào cửa sổ, đôi mắt xinh đẹp nhìn đường phố đang lùi dần về phía sau.
Nói sao nhỉ... cô cũng không biết phải diễn tả cảm xúc của mình như thế nào nữa. Tự dưng lại nhặt được một anh chồng "đại gia", vừa có tiền lại còn có chút hâm hâm... Nên nói là cô may mắn hay phải nói là do cô kiếp trước đã gây thù chuốc oán với anh đây...
Thấy cô im lặng không nói gì, anh liền lên tiếng hỏi.
"Cô sao vậy?"
Nghe tiếng anh hỏi, cô không quay lại mà liền trả lời anh.
"Không sao! Chỉ muốn nhìn ngắm đường phố một chút."
"Muốn ngắm đường phố thì phải ngắm vào ban đêm. Như vậy thì mới có thể thấy được sự hoa lệ của nó."
"Hoa lệ sao? Ở thành phố này... hoa cho người giàu, lệ cho người nghèo...có đúng không?"
Mục Trì Khiêm không trả lời, anh quay sang lặng lẽ nhìn cô gái bên cạnh mình. Anh thật sự muốn biết, cuối cùng thì cô gái nhỏ này đã phải trải qua những chuyện thế nào mới có thể trở nên mạnh mẽ đến vậy.
Chiếc xe lao nhanh trên đường rồi dừng lại trước một cửa hàng thời trang cao cấp. Doanh Doanh nhìn thấy thì liền quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685493/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.