Nghe cô nói Hạ An An liền lập tức phùng mang trợn má nhìn cô.
"Cái con bần tiện kia, mày vừa nói gì vậy hả?"
Doanh Doanh nhìn bộ dạng hung dữ của cô ta càng nhìn lại càng thấy buồn cười. Trên môi kéo ra một nụ cười lạnh, cô trả lời.
"Tôi có nói gì liên quan đến cô sao? Tôi chỉ nói là bị chó điên cắn không lẽ cô là con chó điên đó?"
"Cái con khốn này..."
Hạ An An tức giận đưa tay lên muốn tát vào mặt cô. Chỉ là khi bàn tay đó còn chưa kịp đánh xuống thì cổ tay của cô ta đã bị Mục Trì Khiêm giữ chặt. Đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào cô gái trước mặt, anh không dùng sức mà chỉ hất cô ta ra rồi lạnh nhạt nói.
"Muốn đánh người của tôi, đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?"
Hạ An An lúc này mới chú ý đến người trước mặt. Cô ta chớp mắt nhìn anh một cái rồi khinh bỉ nói.
"Hạ Doanh Doanh! Cô đúng là giỏi thật, còn có tiền để thuê diễn viên đến diễn."
Trên môi kéo ra một nụ cười nhẹ. Cô ta nói tiếp.
"Nếu như đã muốn diễn... Vậy thì phải diễn cho tốt một chút."
Doanh Doanh quay sang nhìn anh, Cô chỉ khẽ lắc đầu rồi thở dài. Đúng là... hết thuốc chữa.
"Chúng ta đi thôi! Đừng để ý đến cô ta làm gì."
"Ấy... Sợ rồi à... Mục thiếu phu nhân?"
Hạ An An nhất nhất cắn chặt cô không buông. Doanh Doanh thật sự là hết cách với cô ta rồi. Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685195/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.