Một lát sau…
Dương lão từ trong nhà đi ra, trên tay mang theo một hũ muối. Kỳ Thiếu Thương đứng bên ngoài cổng, nhìn thấy cảnh tượng đó thật sự là không chịu nổi nữa rồi. Dáng người cao lớn ấy vội vã chạy vào bên trong.
Hạ Hạo Dân cầm lấy hũ muối từ trong tay Dương lão rồi chậm rãi mở nắp hộp ra. Dương lão nhắm chặt mắt ngoảnh mặt quay đi chỗ khác. Đối với ông mà nói, cảnh tượng này thật sự quá sức khủng khiếp rồi. Lấy muối rải lên vết thương do roi mây gây ra…cảm giác đau đớn đó… nghĩ đến thôi cũng đã phải rùng mình.Lần trước Hạ Hạo Dân cũng dùng cách này để giày vò cô…
Dương lão nhớ rất rõ ngày hôm đó, An An đã đau đến ngất đi…
An An cuối gầm mặt, hai hàng nước mắt cứ nối tiếp nhau chảy ra. Siết chặt chiếc váy trong tay, cô cố trấn an bản thân mình không được khóc. Vậy nhưng cô không thể phủ nhận rằng, bản thân mình đang vô cùng lo sợ.
“Hạ Hạo Dân! Ông muốn làm gì?”
Một giọng nói lạ lẫm vang lên, xé tan đi cái bầu không khí căng thẳng đó. An An ngước mắt lên nhìn, chỉ là khi nhìn thấy người đó, cô dường như không dám tin vào mắt mình. Bao nhiêu tuổi nhục, bao nhiêu đau đớn, giống như một giọt nước tràn ly, cứ thế mà tuôn trào.
Hạ Hạo Dân nhìn thấy người kia, trong đôi mắt cũng không giấu được sự ngạc nhiên. Chẳng phải là đã hủy hôn rồi sao… Vậy thì kỳ thiếu thương còn đến đây để làm gì nữa…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685171/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.