Nghe xong lời Mục Trì Khiêm nói, Đinh Duật Phàm lại bỗng nhiên không biết phải trả lời thế nào. Sau này… Sẽ yêu cô ấy sao… Không đâu, không thể nào.
Trái tim của anh, có lẽ đã dành trọn cho Thẩm Đan Đan rồi. Vậy nhưng… cô ta lại làm tổn thương anh như thế, muốn anh mở lòng với một người khác, e là chuyện không thể nào. Huống hồ, từ trước đến nay, anh vốn chỉ xem Linh Lan như một cô em gái không hơn không kém.
Nhìn thấy người bạn của mình rơi vào trầm tư, Mục Trì Khiêm nhếch môi lên cười.
“Sao hả? Bị tôi nói trúng rồi sao?”
“Trúng cái gì chứ? Tôi chỉ xem cô ấy… như em gái của mình thôi.”
“Đúng là cố chấp.”
Mục Trì Khiêm cười như không cười mà trả lời cậu bạn thân mình. Anh cũng rất háo hức chờ xem thử, liệu rồi sẽ mạnh miệng được bao lâu.
Nhìn thấy nụ cười của anh, Đinh Duật Phàm liền nói.
“Tôi chỉ xem Linh Lan là em gái của mình thôi.”
“Đừng nói với tôi là cậu không biết cô bé đó thích cậu.”
“Tôi biết… Nhưng… tôi không muốn tổn thương mình, tổn thương luôn cả em ấy.”
“Tùy cậu thôi. Hy vọng là sau này, cậu sẽ không hối hận.”
“Chắc chắn sẽ không.”
Dù cho có làm gì ik nữa thì anh cũng tuyệt đối sẽ không làm tổn thương Linh Lan. Năm dài tháng rộng, tình cảm mà cô ấy dành cho anh rồi cũng sẽ lắng xuống theo thời gian. Chỉ có thể nói, cô và anh là hợp duyên vô phận, vậy cho nên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685152/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.