Chạy đến một ngã tư đường, đám người phía sau cũng lập tức đuổi tới. Tuệ Anh và Nhật Lăng, trên tay mỗi người đều ôm theo một đứa bé.
Bầu trời vẫn mưa như trút nước. Từng đường sấm rạch ngang giữa bầu trời như càng khiến cho đám người bên dưới hoảng loạn thêm vài phần. Nhìn đám người kia đang đuổi tới, Vũ Nhật Lăng liền nói với Tuệ Anh.
“Cứ tiếp tục chạy như vậy thì cũng không phải cách. Chị dâu… để em dụ bọn chúng, chị tìm chỗ trốn đi.”
“Không được! Muốn chạy thì cùng chạy.”
“Chị dâu… Chị nghe lời em. Chị nhất định không được xảy ra chuyện.”
"Nhưng mà… "
“Phía trước có một con hẻm nhỏ, chị hãy trốn vào đường đó. Em sẽ dẫn bọn chúng chạy sang hướng khác.”
“Không được đâu…”. ngôn tình tổng tài
“Không có thời gian nữa đâu. Chị dâu, chị nhất định phải bình an.”
Cả hai người chạy đến con hẻm nhỏ. Vũ Nhật Lăng nhân lúc rẽ hướng liền đẩy Tuệ Anh vào trong. Bản thân anh trên tay ôm theo một bé gái, giữa trời mưa tầm tã mà chạy đi. Đám người phía sau ra sức đuổi theo anh, Tuệ Anh cũng nhờ đó mà an toàn chạy thoát. Chỉ là cặp song sinh đó, cũng vì thế mà chia ly.
Lý Tuệ Anh cúi mặt, nước mắt ngậm ngùi chảy ra từ nơi khóe mắt. Nhớ lại cảm giác của ngày đó, trong lòng bà đau đớn đến nhường nào. Cũng may… cũng may là đứa bé mà Nhật Lăng bế đi năm đó vẫn bình an vô sự. Nếu không thì bà sẽ thấy đau lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685122/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.