Hôn nhẹ lên môi cô, hơi thở của anh lại càng trở nên hỗn loạn. Cảm giác bên dưới bị kẹp chặt khiến anh cảm thấy khó chịu vô cùng. Cứ để yên thế này, e là anh sẽ không trụ nổi mất.
Cũng may, cũng may là lúc này, cơ thể cô đã thả lỏng, bên dưới kia cũng đã thôi không còn chặt như lúc nãy nữa. Anh nghiến chặt răng nhìn cô, cảm giác rạo rực trong lòng lại bắt đầu bùng cháy.
Phần thân dưới nhẹ nhàng động, anh chậm rãi rút ra rồi lại từ tốn mà đâm đầu vào. Mỗi lần động như thế, anh đều cẩn thận quan sát biểu cảm của cô. Khi thấy cô thôi không còn nhăn mặt vì đau nữa, anh mới yên tâm mà tiếp tục công việc của mình.
Lúc mới đầu, Tranh Tranh thật sự rất đau. Trải qua một thời gian để quen dần với thứ to lớn ấy, cô lại bắt đầu sinh ra một loại cảm giác lạ. Nơi nào đó tận sâu trong hang nhỏ ẩm ướt kia, cô lại muốn của anh vào sâu thêm một chút. Nếu lúc mới đầu là cảm giác đau đớn vậy thì ngay lúc này lại chính là sự hưng phấn và ham muốn dâng trào.
Kỳ Thiếu Thương dường như cũng cảm nhận được sự thay đổi bên trong cơ thể cô, anh bắt đầu ra vào nhanh hơn, mỗi lần rút ra thì lại đâm vào sâu thêm một chút. Mỗi lần như thế, cô lại không nhịn được mà khẽ kêu lên.
"Ưm... Sâu... Sâu quá rồi. Nhẹ một chút."
"Còn đau không?"
"Không... Ưm... Không đau...Ưm...Thiếu Thương... aaa... chậm... chậm một chút."
"Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685031/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.