“Cô Thẩm, cô có khỏe không?”
Lúc này ánh mắt của Thẩm An Nhiên đã khó có thể tập trung, cô rũ đầu xuống, cả người nhũn ra, không còn chút sức lực nào, qua một lúc lâu sau mới ngước mắt lên nhìn chai rượu vang màu đỏ rỗng ở trên bàn.
Cô đã bị hạ thuốc tê.
Khi tiến vào cô đã có phòng bị, thế nhưng rốt cuộc dù cô có giả vờ mạnh mẽ đến đâu cũng là một người phụ nữ tay không tấc sắt, bị người khác nhéo nhẹ một cái thôi cũng đã chết rồi.
Thế nhưng cô không ngờ đến đối phương lại vô sỉ đến mức độ hạ thuốc tê, mà chai rượu vang đỏ này, khi cô tiến vào nhân viên phục vụ mới mang lên, trong lúc cô quan sát xung quanh, bọn họ không thể nào hạ thuốc tê dưới mí mắt của cô được, vậy thì chỉ có thể nói...
Ngay từ đầu lúc, nhân viên phục vụ mang vào đã hạ thuốc rồi, cô bị tính kế, từ khi cô bước vào khán đài này đã rơi vào chiếc bẫy mà bọn họ tạo ra.
Phía sau có động tĩnh, Thẩm An Nhiên nằm xụi lơ trên mặt đất, xoay đầu chống tay trên bàn trà.
Thẩm An Phú mới vừa rồi còn nằm trên mặt đất, giờ đã được người khác cởi trói dây thừng ra rồi đứng lên, anh ta cúi đầu, ánh mắt nhìn khắp bốn phía nhưng không dám dừng lại ở trên người Thẩm An Nhiên dù chỉ một giây.
“Mày có thể đi rồi.”
Thẩm An Phú uất ức cong người: “Ông chủ Bằng, em gái của tôi cho các anh, vậy những khoản tiền tối thiểu đó...”
“Đã hết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/1134713/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.