Chương trước
Chương sau
Thẩm An Nhiên lên xe, trong xe đóng chặt cửa sổ, rõ ràng mùa thu nhiệt độ không thấp, nhưng cô toàn thân cô lại toát mồ hôi lạnh.
Tài xế liếc nhìn kính chiếu hậu, thấy trên trán cô lấm tấm mồ hôi liền hỏi: “Có nóng không? Có muốn bật điều hòa không?”
“Không nóng” Thẩm An Nhiên lắc đầu, vội vàng nắm chặt ngón tay: “Tôi lạnh”
Cô sợ tới mức lạnh cả sống lưng, đúng vậy, làm sao mà không sợ, cô biết Thẩm An Phú ăn chơi, nhưng cô không ngờ rằng anh lại nợ một số tiền khổng lồ ba mươi tỷ này.
Đối với Lệ Đình Phong mà nói, ba mươi tỷ chỉ là một chút tiền lẻ, nhưng đối với Thẩm An Nhiên, nó là cọng rơm cứu mạng cô.
Thẩm An Nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, khuôn mặt của cô dường như được bao phủ bởi một lớp bằng mỏng, đụng nhẹ thôi đã vỡ.
Thẩm An Nhiên liếc nhìn thời gian, thế nhưng đã là hai giờ, cô vội vàng để kịp đi lúc ba giờ.
Rốt cuộc cô cũng có chút nóng nảy, đến nơi, Thẩm An Nhiên thanh toán tiền rồi nhanh chóng xuống xe, đây là thành phố cờ bạc ngầm nổi tiếng ở Sài Gòn, Thẩm An Nhiên đi ngang qua đây nhưng chưa từng đi vào.
Những người đến đây chủ yếu được chia thành hai loại, một là người giàu và hai là người nghèo, hai thái cực.
Thẩm An Nhiên không vào ngay, thay vào đó, cô tìm một quán cà phê ngồi xuống, nghĩ xem cô sẽ làm gì tiếp theo, nên thương lượng với những người bên trong như thế nào sau khi vào và Thẩm An Phú nợ họ tiền như thế nào?
Cô muốn thu mười năm tỷ trong một tuần, dù có rút máu đào nội tạng cũng không thu được.
Thẩm An Nhiên đã quen với việc che giấu niềm vui nỗi buồn khi ở bên ngoài, cô ngồi bình thản, thà rằng mình như người mất hồn hơn là suy nghĩ.
Cà phê nóng bốc lên, cô thậm chí không nghĩ liền trực tiếp cầm lên, dường như không cảm nhận được ly nóng hổi, cho đến khi bị người phục vụ nhắc nhở, cô mới phản ứng lại, nhưng tay cô đã đỏ bừng rồi.
Trước vẻ mặt lo lắng của người phục vụ, cô chỉ xua tay và nói: “Không sao đâu”
Thẩm An Nhiên sợ vất vả, cô thường uống cà phê khi thức làm không nổi sẽ thêm rất nhiều đường, lượng đường có thêm vào khiến người khác cảm thấy béo ngậy, nhưng dù cô cho bao nhiêu đường, đều sẽ cảm thấy cà phê đều có vị đắng.
Cảm giác đầu tiên của Thẩm An Nhiên là người bên kia cao lớn, mặc áo ngắn tay, cánh tay ngang với
đùi cô, cơ bắp to lớn, mạch máu nhô ra khỏi da, hơi thở mạnh mẽ khắp người.
Thẩm An Nhiên ổn định tâm trí, bình tĩnh nói: “Thẩm An Phú ở đâu?”
Điều này nói rằng bên kia của Thẩm An Phú đã biết cô là ai, người đàn ông cao lớn quay đầu lại và nói với một giọng mạnh mẽ: “Ông chủ, cô Nhiên đến rồi”
“Cho cô ấy vào” Đó là giọng nói trên điện thoại.
Người đàn ông nhường qua một bên: “Mời vào”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.