Bỏ ra một nghìn năm trăm sáu mươi tỉ mua một miếng đất để xây công viên giải trí, mất không dưới bốn nghìn năm trăm tỷ đồng, tốn sức tốn thời gian, chỉ vì để cho vợ mình chơi.
"Anh Phong đúng là yêu thương vợ mà”
“Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp”
“Nếu như mà tôi là Thẩm An Nhiên, tôi bây giờ có lẽ là đã hạnh phúc ngất đi rồi, người đàn ông kiểu như này bao giờ tôi mới có thể gặp được đây?”
Thẩm An Nhiên không biết giờ phút này cô có vô số lời bàn tác, nếu như biết được một câu, chỉ có thể cười nhạo một tiếng, cô phải may mắn vì cô không phải tôi.
Bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối, nhà tan cửa nát, giống như búp bê bơm hơi bị người ta làm nhục, cô sống như người không ra người quỷ không ra quỷ, vậy mà có người còn ngưỡng mộ cô?
Thẩm An Nhiên không thích phỏng vấn, đối mặt với đèn flash chớp nháy càng thêm sợ sệt, khuôn mặt vốn nhợt nhạt dưới đèn flash trở nên trong suốt, cô híp mắt lại trốn ra sau lưng Lê Đình Phong, như vậy một khi bị chụp được đưa lên mạng sẽ trở thành một màn né tránh ngượng ngùng.
Lê Đình Phong một bên ứng phó với phóng viên một bên còn lại đưa cánh tay của anh ra, rất chặt, Thẩm An Nhiên hiếm khi nắm tay của anh chặt như vậy, sức lực lớn đến mức run cầm cập.
Tay của Lệ Đình Phong vừa chuẩn xác dắt tay của Thẩm An Nhiên, bàn
tay nóng hầm hập của anh bị bàn tay lạnh như băng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/1134691/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.