Ánh mắt của Thẩm An Nhiên chết lặng, trên khuôn mặt không còn dấu hiệu của sự sống, điều này khiến cho Tần Minh thực sự cảm thấy sợ hãi, “An Nhiên, chẳng lẽ em không có mong muốn nào sao?”
“Em có chứ? Trong nháy mắt, ánh mắt của Thẩm An Nhiên bỗng chốc biến đổi, trên mặt cô tự nhiên có cảm giác lạnh lạnh, cô lấy tay che mắt lại, lúc này sự ướt át nơi lòng bàn tay mới khiến cô chợt nhận ra rằng bản thân mình đang khóc.
“Tân Minh, cả đời này của em, trừ việc chưa từng gặp qua bà ngoại, thì có cái gì mà em không có chứ? Tiền tài, quyền thế, ngay cả người em thích bao nhiêu năm nay cũng ở bên cạnh em” Những thứ cô muốn đều ở trước mặt cô, vừa có thể chạm vào trong tầm tay vừa có cảm giác cầu mà không được.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Hiển nhiên Thẩm An Nhiên không muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này với anh ta, cô xoay người ngồi trước máy tính tiếp tục xử lý văn kiện, hôm nay Tần Minh đến đây một chuyến, khuyên nhưng lại giống như không khuyên, hiện giờ Thẩm An Nhiên đã nhốt bản thân mình trong một không gian u tối, không một ai có thể tiến vào được.
“Lệ Đình Phong có biết em mắc bệnh không?”
“Anh ấy không biết, em cũng chẳng muốn nói cho anh ấy biết.” Cô là một Thẩm An Nhiên kiêu ngạo, tuy từ khi được sinh ra đã hay ốm đau, nhưng chưa bao giờ phải đem bệnh tình của mình ra để nhận được sự đồng cảm của người khác, huống hồ Lê Đình Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/1134568/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.