Nhìn bản hợp đồng hôn nhân đã được kí xác nhận bởi hai bên, Long Mặc Uyên cười thỏa mãn, nhìn sang Lăng Du Nguyệt, hắn khẽ nắm tay cô.
“Nguyệt Nguyệt ngoan, cùng tôi đi làm lễ nào.”
Long Mặc Uyên nói xing ánh mắt cũng không tự chủ mà lộ ra sự sủng nịnh bản thân dành cho cô trước mặt mọi người.
Lăng Du Nguyệt ngơ ngác quay đầu nhìn vào ánh mắt của anh như đang tìm kiếm câu trả lời "Lễ gì vậy, chơi có vui không? Nguyệt Nguyệt cũng muốn đi chơi!"
Long Mặc Uyên nhìn vào đôi mắt xanh của Lăng Du Nguyệt, anh cười và giải thích: "Lễ cưới, em và tôi."
Lăng Du Nguyệt tỏ ra ngạc nhiên trước lời đề nghị của anh. Lời đề nghị làm cô đứng hình mất mây giây mới chậm chạp suy nghĩ cái gì đó rồi có chút mơ hồ hỏi lại.
"Nhưng Nguyệt Nguyệt cũng đâu có quen biết chú đâu vì sao Nguyệt Nguyệt lại phải cùng chú vào lễ đường? Hơn nữa trên ti vi nói nếu hai người lấy nhau thì sẽ phải ở cùng nhau cả đời nhưng Nguyệt Nguyệt chỉ muốn ở cùng ông nội thôi!"
"Ban nãy em lúc em ăn kẹo đã đồng ý cùng anh chơi trò chơi cô dâu chú rể nên bây giờ chúng ta chỉ đang tham gia một lễ hội hóa trang mà thôi!" Long Mặc Uyên nhìn Lăng Du Nguyệt, cảm thấy có chút lo lắng.
Lăng Du Nguyệt phản ứng chậm chạp nào hiểu được mưu tính của anh, nên rất nhanh đã bị sói xám Long Mặc Uyên lừa vào tròng mà lại tiếp tục ngoan ngoãn chuẩn bị cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-cua-tho-con-va-tong-tai/2932051/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.