Chương trước
Chương sau
Nhân viên tiếp tân tuy cố chấp làm theo quy định nhưng vẫn rất chi là thân thiện đồng ý đề Tử Du sạc điện thoại. Tính tình của Tử Du dạo này vô cùng thất thường hệt như ngọn núi lửa đang chuẩn bị phun trào. Điện thoại sau khi lên nguồn Tử Du liền ngay lập tức bấm gọi cho Long Mặc Uyên không cho anh cơ hội phản ứng điện thoại vừa được nối máy cô đã lớn tiếng mắng chửi.

"Là anh uy hiếp tôi bắt tôi tới tìm anh nhưng vì sao không ghi tên tôi vào thời gian biểu công việc? Anh biết là nãy giờ tôi bị chặn dưới đại sảnh công ty anh không hả? Anh tin tôi mua xăng châm lửa đốt rụi cái công ty này rồi đồng quy vu tận cùng anh luôn không?''

"Chuyện của chúng ta là chuyện tư sao anh có thể thêm nó vào thời gian biểu công việc được! Mọi chuyện đâu còn có đó em mau bình tĩnh ..."

"Tút tút~"

Tử Du chẳng chừa cho Long Mặc Uyên chút xíu mặt mũi nào sau khi mắng chửi trút giận xong không đợi để anh kịp giải thích dứt câu đã tắt máy ngang.

Lúc này Long Mặc Uyên vốn đang trong cuộc họp tuy không mở loa ngoài nhưng giọng của Tử Du tương đối lớn mà trong phòng họp lại im lặng không có bất kì âm thanh gì cả thế nên mọi người có mặt đều bị dọa đứng hình. Và kèm theo đó là tin tức chủ tịch siêu cấp cấm dục lại bị một cô gái mắng té bùng nổ trong tất cả các nhóm chat của nhân viên công ty.

Thấy Tử Du tức giận không hề nhẹ nên anh cho mọi người giải tán rồi lại vội vã xuống đại sảnh đón người. Khiến cho mọi người có mặt trong phòng họp và đại sảnh một chấn động vô cùng lớn.

Tử Du được Long Mặc Uyên dẫn tới phòng làm việc của mình, hiện tại cô đang vô cùng tịnh tâm áp chế sự tức giận trong lòng lại. Vừa ngồi xuống đã đi thẳng vào vấn đề chính luôn.

"Rốt cuộc anh muốn thế nào mới chịu xóa những bức ảnh kia đi?"

Long Mặc Uyên cũng không vội trả lời mà từ tốn ngồi xuống bên cạnh Tử Du sau đó bế bổng cô để lên đùi của mình. Rồi mới nhẹ nhàng tiếp lời cô.

"Gần đây công ty đối thủ lợi dụng chuyện tôi độc thân truyền ra nhiều tin đồn không hay khiến cho việc làm ăn của công ty cũng bị ảnh hưởng. Hơn nữa việc chúng ta ở khách sạn ngày đó nếu bị cánh báo giới đào bới được thì sự nghiệp của em cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn! Đến lúc đó có nhảy xuống biển cũng không thể rửa sạch nỗi oan này, bởi vì chúng ta danh bất chính ngôn bất thuận! Cách giải quyết vấn đề duy nhất đó là chúng ta phải nhanh chóng kết hôn!"

Tử Du cảm thấy vô cùng khó chịu khi phải ngồi trên đùi của Long Mặc Uyên nhưng vùng vẫy mãi không thoát ra được nên đành bất lực phó mặc mọi thứ. Hít một hơi thật sâu để lấy bình tĩnh nhưng cú sốc quá lớn khiến Tử Du không thể nào chấp nhận được, cô tưởng mình còn phải lặp lại lần nữa để xác nhận.



"Kết hôn? Anh vừa nói chúng ta phải kết hôn?''

Tử Du đổ dồn ánh mắt nghi hoặc về hướng của Long Mặc Uyên thầm cầu mong tất cả là do bản thân lãng tai nghe nhầm mà thôi. Ấy vậy mà hi vọng của Tử Du đã bị câu nói khẳng định của Long Mặc Uyên dập tắt.

"Đúng vậy, chúng ta phải kết hôn! Nếu em cảm thấy quá khó chấp nhận thì chúng ta làm thêm một bản hợp đồng hôn nhân nữa cũng được."

"Tôi với anh chả quen biết chứ đừng nói tới yêu đương sao tự dưng tôi phải kết hôn với anh? Tôi đẹp chứ đâu có điên, anh xem tôi là trò đùa đấy à! Tôi có nói muốn gả cho anh đâu? Không phải ban đầu chúng ta ở khách sạn đã nói sau này sẽ trở thành hai người xa lạ rồi mà ?"

Long Mặc Uyên sớm đã lường trước Tử Du sẽ từ chối liền lật lọng ngụy trang thành bộ dạng của người bị hại hướng cô khiếu nại.

"Nhưng anh muốn cưới em! Hơn nữa hôm đó em đã cướp mất sự trong sạch của tôi thì em phải chịu trách nhiệm với tôi là đương nhiên!"

Báo thủ suy cho cùng làm sao có thể thắng được hồ ly gian xảo. Long Mặc Uyên vận dụng tất cả mưu hèn kế bẩn đã dụ dỗ Tử Du kí hợp đồng kết hôn trong vòng 1 năm. Hợp đồng rất dày có vô số điều khoản mà dưới sự thúc giục của anh thì cô cũng nhanh chóng hạ bút kí, mà không để ý rằng trong hợp đồng kia có rất nhiều điều kiện gây bất lợi cho bản thân trong tương lai.

Tử Du sau một lát bị Long Mặc Uyên thao túng tâm lý thì lại bắt đầu mơ mơ hồ hồ điền vào giấy đăng ký kết hôn. Long Mặc Uyên vô cùng an tâm khi nhìn tờ giấy đăng ký kết hôn trên tay mình. Sau đó anh lại bị chính suy nghĩ của bản thân dọa sợ, bởi vì từ đầu tới cuối anh tiếp cận cô chỉ để trả thù Bắc Minh Thiên và điều tra tung tích của Nguyệt Nguyệt. Nhưng cuối cùng anh lại làm chuyện có lỗi với Nguyệt Nguyệt. Nên Long Mặc Uyên dằn vặt không biết sau này nên đối mặt với Nguyệt Nguyệt và Tử Du như thế nào nên từ sau ngày kết hôn ngày nào cũng vùi đầu vào công việc để tránh mặt cô.

Bộ phim của Tử Du sắp công chiếu nên dạo này cô cũng bận rộn với các sự kiện quảng bá và ra mắt phim những lúc rảnh rỗi sẽ ở trong biệt thự của Long Mặc Uyên đi loanh quanh. Tuy mới đến không lâu nhưng Tử Du lại vô cùng quen thuộc mọi thứ, từng nhóm hoa gốc cây hay như vị trí của từng căn phòng cô đều rất quen thuộc.

Có một lần rảnh rỗi chơi xích đu trong vườn thấy Long Mặc Uyên vừa đi làm thế là cô bỗng dưng theo quán tính hô lớn.

"Uyên à mau lại đây chơi xích đu với em nè vui lắm luôn!"

Vừa nói dứt lời thì Tử Du cũng bị chính câu nói của mình dọa sợ. Long Mặc Uyên thấy Tử Du như vậy bỗng dưng tiến tới lôi cô xuống khỏi xích đu. Anh dùng một tay bóp mạnh cằm cô ép buộc phải ngẩng mặt lên đối diện với anh và lớn giọng buông những lời lẽ xúc cay tràn ngập sự xúc phạm.



"Ai cho cô ngồi lên cái xích đu của cô ấy, xích đu này chính là đặc biệt dành cho Nguyệt Nguyệt! Hơn nữa tên của tôi cũng không phải ai cũng có thể tùy tiện gọi, mong cô nhớ cho kĩ thân phận của mình ở đâu!''

Long Mặc Uyên nói xong liền hất mạnh tay làm Tử Du ngã lên thảm cỏ mềm mại phía sau rồi quay lưng đi. Tử Du khi vừa nghe anh nhắc tới tên một cô gái khác hơn nữa còn vì người đó mà tức giận với bản thân như vậy vô cùng bất mãn. Khi cô muốn đứng dậy đi vào trong nhưng đầu bỗng choáng váng, chỉ đành cố hết chút sức lực trước gọi với theo bóng lưng Long Mặc Uyên cách đó không xa tới giúp.

"Long Mặc Uyên!"

Nhưng anh hiện tại đang thẹn quá hóa giận nào có tâm trạng để ý tới xung quanh nên không hề nghe thấy tiếng cô gọi. Giây phút nhìn thấy anh vẫn không hề dừng lại mà đầu cũng chưa hề ngoái lại khiến cho Tử Du tuyệt vọng, cô cảm thấy cảnh vật trước mắt mờ mờ ảo ảo rồi tối sầm đi.

May mà người làm vườn trong tỉa cây phát hiện ra Tử Du nằm bất tỉnh trên bãi cỏ nên mới hớt hải gọi xe cấp cứu. Quản gia cố gắng liên lạc cho Long Mặc Uyên để báo rằng Tử Du xảy ra chuyện nhưng đầu dây bên kia lúc nào cũng thuê bao.

Bởi vì Long Mặc Uyên sau khi kí hợp đồng với khách hàng xong giờ đang ở trong quán bar mua say rồi. Anh một mực phủ nhận chuyện mình mới mấy ngày tiếp xúc với Tử Du thì đã bị tính cách và con người của cô cảm động, bởi vì trong lòng anh chỉ có Nguyệt Nguyệt mà thôi. Nhưng không thể hiểu nổi mình đối với Tử Du rốt cuộc là loại cảm xúc gì, nên làm cho tâm trí trở nên vô cùng ngổn ngang bối rối đi tới quán bar mượn rượu giải sầu. Nhưng dân gian đã có câu mượn rượu giải sầu thì sẽ càng thêm sầu trong tâm trí của Long Mặc Uyên lúc này thời thời khắc đều hiện lên từng cử chỉ giọng nói thậm chí là nụ cười.

Và sự việc này trong tương lai sẽ trở thành một trong số những rào cản trên con đường tình duyên của hai người. Long Mặc Uyên sau khi biết chuyện Tử Du nhập viện vô cùng quan tâm hỏi han bệnh tình của cô thông qua quản gia.

"Tử Du cô ấy bị bệnh gì sao tự dưng đang yên đang lành lại ngất? Bác sĩ có nói cần chú ý những không?"

Quản gia nhìn thấy thái độ của Long Mặc Uyên cũng nghi hoặc, vốn dĩ mọi người đều cho rằng anh và cô chỉ là vợ chồng trên giấy tờ cả hai đối với nhau vốn luôn bằng mặt không bằng lòng. Thật ra ngay cả Long Mặc Uyên cũng nghĩ rằng hôn nhân giữa anh và cô là như vậy. Sau một lát quản gia liền trở về đúng bổn phận của mình cung kính trả lời những câu hỏi của Long Mặc Uyên.

"Thiếu phu nhân trước đây đã làm phẫu thuật ở vùng đầu mà dạo này do cô ấy mệt mỏi quá độ cộng với quá căng thẳng nên dây thần kinh bị kích thích và ngất đi. Còn về phần chú thì bác sĩ chỉ dặn là cần ăn uống điều độ kết hợp với chế độ nghỉ ngơi hợp lý và hơn hết là phải giữ tâm tình thoải mái nhất có thể."

Long Mặc Uyên thất thần trở về thư phòng, anh ngồi trước bàn làm việc nhưng trong đầu vẫn bộn bề suy nghĩ. Anh không biết nên đối mặt với Tử Du như thế nào, nên đối xử với cô ra sao!

Cứ như thế suốt mấy ngày Tử Du ở bệnh viện theo dõi tình hình Long Mặc Uyên cũng chỉ dám đứng ở một góc khuất rất xa để quan sát cô. Lúc này Long Mặc Uyên mới nhận ra là chuyện của anh và Bắc Minh Thiên không nên kéo theo người vô tội là Tử Du vào cuộc, nhưng bấy giờ hối hận cũng đã muộn nên anh quyết định trước khi hợp đồng kết thúc hoặc là trước khi Nguyệt Nguyệt trở về anh sẽ đối xử với cô thật tốt xem như là bù đắp một phần lỗi lầm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.