Chương trước
Chương sau
Long Mặc Uyên cũng theo phản xạ tiến tới muốn ngăn cản Tử Du thì cũng bị cô không hề nể nang dùng hết sức bình sinh tát những cái trời giáng khiến cho anh cũng say xẩm mặt mày lảo đảo suýt ngã. Sau màn vả mặt tra nam và cái con giáp thứ mười ba kia Tử Du liền phủi phủi tay xoay người rời đi, cô còn không quên nói vọng lại.

"Đồ tra nam đê tiện, đồ con giáp thứ mười ba mặt giày hơn cả mặt đường. Chuyện hôm nay giữa ba chúng ta còn chưa xong đâu, con Tử Du này hiền chứ không phải ngu nên đôi tra nam tiện nữ hai người cứ đợi đấy . Hơn nữa không biết là con của ai mới là dã chủng nha, nếu tôi đoán không nhầm thì cái thai đó của cô khoảng tầm hai tháng. Nhưng lúc đó anh ta lại ở nhà tôi làm giúp việc không công vậy cái thai này của cô là sinh sản đơn tính hả? Ôi trên đầu ai đó có thảm cỏ thật xanh, lại có cái sừng thật dài!'' Ha ha hết lần này tới lần khác cô vẫn luôn cho anh cơ hội để bù đắp, chẳng qua cô đã ngây thơ mà quên đi rằng nếu bắt đầu đã sai thì cả quá trình sẽ tiếp theo sẽ chẳng bao giờ đúng.

Tử Du cố gắng tỏ ra kiên cường mạnh mẽ tránh cho đôi tra nam tiện nữ kia hả hê. Nối niềm tâm sự này cô không biết nên nói với ai mà cũng không biết nên nói như thế nào. Sau khi quay trở lại cửa hàng ban nãy để tìm Bắc Minh mắt của cô đã cay xè đỏ hoe nhưng dù hắn hỏi như thế nào thì Tử Du cũng không chịu hé răng nửa lời.

"Tử Du à em bị làm sao vậy, sao tự dưng tự đế lại khóc? Hay vừa rồi có người ăn hiếp em?" Trời ạ, đứa em gái bé bỏng đáng thương của hắn liệu còn phải chịu bao nhiêu giày vò nữa đây. Ông trời ơi, ông quá bất công!

Tử Du lắc lắc đầu liên tục, sau đó kéo anh tới quầy thanh toán rồi nhanh chóng trở về nhà. Sau khi về nhà thì Bắc Minh Thiên có chuyện quan trọng nên sau khi Tử Du xuống xe hắn không có vào nhà mà chỉ vẫy tay chào tạm biệt cô rồi rời đi.

Tử Du lững thững lê đôi chân mệt mỏi về phòng cô nằm vật xuống giường nhớ lại từng câu từng chữ Lăng Hạ Nhi nói lúc ở trung tâm thương mại. Hóa ra anh và cô ta đã sớm nên duyên, ngay cả con cũng có rồi vì sao còn luôn gieo hi vọng cho cô cớ chứ.

Tử Du cứ vì chuyện này mà ngày đêm trằn trọc mất ngủ, hơn nữa cô vì thương con, thương cho số phận bản thân mình mà ngày nào cũng dùng nước mắt rửa mặt. Cô cả ngày nhốt mình ở trong phòng không chịu ra ngoài, cơm cũng là đem lên phòng ngồi ăn.

Bắc Minh Thiên cũng phát hiện ra sự khác thường của em gái, còn phát hiện ra cô có xu hướng tự ngược đãi thân thể mình. Khiến cho hắn nửa đêm còn gọi điện đánh thức bạn của mình và cũng là một bác sĩ nam có tiếng ở khoa sản.

"Ngạn Thanh tôi hỏi cậu chút chuyện! Nếu phụ nữ có thai bị mất ngủ thì có thể sử dụng thuốc ngủ không? Hơn nữa cô ấy còn có những hành động và biểu hiện gây nguy hiểm và thương tích cho bản thân thì nên làm gì?"

"Lão tổng tông của tôi ơi, anh biết bây giờ là mấy giờ không là 3 giờ sáng rồi. Nguyên hôm nay tôi thực hiện một ca phẫu thuật kéo dài tới 9 tiếng nên rất mệt! À mà cậu vừa nói cái gì? Phụ nữ có thai? Cậu sa ngã tới mức chưa danh chính ngộ thuận rước con con người ta về nhà đã làm họ lớn bụng!"

"Nói vào trọng điểm đi!''

"Cần hết sức thận trọng dùng thuốc cho phụ nữ mang thai. Các thuốc/sản phẩm có thể dùng cho thai kỳ: - Thuốc kháng histamine: Diphenhydramine hydrochloride và doxylamine gây buồn ngủ, có thể được sử dụng làm thuốc hỗ trợ giấc ngủ. Còn về những hành động lạ kia cậu nên liên hệ với bác sĩ tâm lý càng sớm càng tốt vì đó là triệu chứng trầm cảm thai kì. Bởi vì nó là một chứng rối loạn cảm xúc nghiêm trọng ở mẹ bầu, chúng ảnh hưởng trực tiếp đến mẹ và thai nhi. Cảm xúc của mẹ bị rối loạn và rất khó kiểm soát trong suy nghĩ."

"..."

Bắc Minh Thiên len lút bỏ loại thuốc hỗ trợ giấc ngủ vào sữa của Tử Du, sau khi thấy cô chìm vào giấc ngủ mới nhẹ nhõm được chút xíu. Hắn quyết định sẽ điều tra xem ngày hôm đó Tử Du ở trung tâm thương mại đã xảy ra chuyện gì!

...



Mà từ lúc Tử Du tức giận bỏ đi thái độ của Long Mặc Uyên đối với Lăng Hạ Nhi ngày càng lạnh lùng, cô ta suốt ngày mặt nóng dán mông lạnh nên lúc nào cũng âm thầm chửi rủa cô.

Mà Long Mặc Uyên cũng vì sự xuất hiện của Tử Du mà sự nghi ngờ của anh đối với Lăng Hạ Nhi ngày càng lớn. Anh chắc chắn rằng cô ta đang lừa dối anh, bởi vì ở bên cạnh cô ta anh không hề cảm thấy gì cả, nhưng lúc cô gái ôm anh thì anh lại vô thức đáp lại và thậm chí tham luyến không muốn buông. Sự nghi ngờ kia được đẩy đến đỉnh điểm khi anh nhận được chuyển phát nhanh một cặp nhẫn cưới. Tên người đặt là anh và trong chiếc nhẫn cưới đó lại có khắc tên anh và Tử Du chứ không phải là Nguyệt Nguyệt.

Nhưng với nhiêu đó chưa đủ để chứng minh cái gì cả, trong một lần anh tới công ty đã vô tình tìm được cuốn sổ tràn đầy những lời nói yêu ngọt ngào dành cho Tử Du và nét chữ trên đó với nét chữ của anh cũng không sai lệch tí nào.

Long Mặc Uyên thuê người đi điều tra mối quan hệ của mình với Tử Du trước khi xảy ra vụ tai nạn. Nhưng lúc cầm trên tay tập hồ sơ tay của anh không ngừng run rẩy đọc từng trang từng trang một. Sau khi đọc xong Long Mặc Uyên cảm thấy dường như thế giới xung quanh đều bị bóng đêm bao trùm, anh bất lực quỳ thụp xuống đất gào khóc. Long Mặc Uyên nhang chóng bỏ lại tất cả mọi thứ điều quan trọng đối với anh lúc này là Tử Du và đứa bé, anh cầm theo chìa khóa xe nhanh chóng lần theo địa chỉ tìm tới địa chỉ nhà của cô trên tập tài liệu.

Nhưng lúc anh lái xe gần tới nơi lại vô tình đi lướt qua chiếc mà Tử Du đang ngồi, cửa kính của chiếc xe đó đang dần dần và khuôn mặt có phần nhợt nhạt và tiều tụy của cô và hình ảnh đó lại được phản chiếu lên gương của chiếc xe mà Long Mặc Uyên đang lái. Ngay lúc tưởng chừng như hai người sẽ cứ thế lướt qua nhau và rồi sẽ bỏ lỡ nhau thì anh lại tập trung nhìn vào gương quan sát để sang đường và vô tình nhìn thấy bóng dáng của cô. Anh không hề nói hai lời lập tức phanh xe quay tay lái bám theo phía sau chiếc xe của cô đang ngồi.

Cứ như thế một chiếc xe trước một chiếc xe sau nối đuôi nhau đi qua khắp mọi nẻo đường rồi cùng lúc dừng lại ở một quán cà phê ở ngoài ngoại ô thành phố. Một chàng trai trẻ sớm đã đứng chờ ở cửa từ trước đợi Tử Du vừa mới mở cửa xuống xe thì hai người đã trao cho đối phương nụ hôn xã giao và cái ôm ấm áp. Mà hành động này lại chọc cho Long Mặc Uyên đang ngồi trên xe tức tới đỏ mắt, anh lao xuống nhanh như một cơn gió xông về phía chàng trai kia không nói không rằng đã đánh cậu ấy tới tấp.

Cả Tử Du và chàng trai kia phút chốc sững sờ đợi sau khi phản ứng lại cô liền mau chóng lớn tiếng yêu cầu anh mau ngừng tay.

"Long Mặc Uyên rốt cuộc anh đang làm gì vậy hả mau buông Cẩm Thành ra, anh không nhìn thấy là anh đang làm đau cậu ấy hả?" Cô thực sự muốn tiến tới ngăn anh lại, chỉ là bây giờ cô là phụ nữ có thai đi lại cũng là chuyện khó khăn chứ đừng nói là chạy tới ngăn cản sợ là còn tự làm hại tới an nguy của bạn thân và bảo bối trong bụng nữa thì nguy to.

Nắm đấm của Long Mặc Uyên đang định giáng xuống mặt Tử Cẩm Thành thì chậm dần rồi dừng lại ngay sát mặt cậu. Từ Cẩm Thành cũng nhạn chóng chớp lấy thời cơ vùng vẫy thoát khỏi sự khống chế của Long Mặc Uyên.

Tử Du thấy mặt mũi Tử Cẩm Thành sưng tấy bầm giập thì đau lòng không thôi. Khi cô nhìn thấy Long Mặc Uyên còn chưa buông bỏ ý định còn muốn tiếp tục đánh Tử Cẩm Thành thì cảm xúc bùng nổ như núi lửa phun trào, cô bị sự tức giận của bản thân chi phối hiên ngang đứng chắn trước mặt của Long Mặc Uyên rồi dùng hết sức bình sinh tát cho anh một cú trời giáng. Cái tát đó khiến cho Long Mặc Uyên lỏa đảo suýt ngã nhưng Tử Du cũng không hề quan tâm, cô chỉ ân cần đỡ Tử Cẩm Thành từ dưới đất lên rồi lại hỏi han và xem xét một cách tỉ mỉ.

"Cẩm Thành à em có sao không? Chắc là đau lắm, hay chúng ta nhanh tới bệnh viện khám thử đi, lỡ đâu sau này xảy ra di chứng gì thì biết phải làm sao bây giờ!"

"Du Du, em không sao đâu đừng quá lo lắng này chỉ là chút xíu vết thương ngoài da mà thôi?"

Long Mặc Uyên đứng bên cạnh bị hai người ngó lơ, sau đó lại chứng kiến cảnh hai người khanh khanh ta ta ngọt ngào thì anh liền bày ra bộ dạng của một oán phụ hướng Tử Du bất bình lên án.

"Tử Du, người em nên quan tâm là anh! Anh mới chính là người đang bị tổn thương sao em có thể ngó lỡ anh như vậy hả? Tôi chỉ cần em, em đừng không cần tôi được không! " Anh thực sự không nhớ ra được những kí ức liên quan tới cô, nhưng mọi cảm xúc và hàng động của anh hễ là cứ liên quan tới cô thì anh sẽ không còn giữ được lý trí của mình nữa mà cứ thế hành động theo bản năng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.