- Cảm ơn ba!_Tìm được đồng minh, tôi đắc ý liếc nhìn Kỳ với vẻ tựđắc. Nào, lần này xem hắn có thể làm được gì tôi. Hắn cũng không cảmthấy tức giận, tiếp tục nhìn chằm chằm tôi khiến tôi căm tức vô cùng.Tại sao hắn lại có thể nhởn nhơ được như vậy nhỉ? Tuy nhiên, cũng khôngphải chỉ mình ba tôi đứng về phía tôi, ngay cả ba Thành giờ cũng làngười đứng về phe của tôi, ba nói:
- Đúng vậy, có vẻ hai đứa ở cùng nhau rất nguy hiểm, chắc phải tách chúng ra mới được. Nguyệt, lần sau con ra phòng khác nhé!
- Ba, ba không thể vô lí thế được. Rõ ràng người ép con đính hôn là ba,giờ ba lại là người chia rẽ tụi con. Ba không thể để con trai ba có vợmà không thể ôm chứ._Tôi chưa kịp trả lời, cái người nào đó đã khiếunại. Tuy nhiên, lời khiếu nại không thành công, ba Thành nêu phươngpháp:
- Thế mày không biết tìm cái gối khác mà thay sao?
- Ba muốn con vượt rào sao?_Kỳ như cố ý hiểu lầm ý của ba. Nhưng ba cũng “không phải dạng vừa đâu”, đáp lại:
- Thế cũng được chứ sao? Nguyệt, con cũng đồng ý phải không?_Ba Thành bỗng quay ra hỏi tôi, tôi mỉm cười gật đầu- Dạ!
Tuy miệng nói thế nhưng ánh mắt tôi đã đánh sang hắn với ý cảnh cáo “Anhthử vượt rào xem? Tôi sẽ cho anh không được làm cha luôn!!”. Một látsau, tôi cảm thấy tội nghiệp cho hắn, thôi thì dù sao hắn cũng là chồngtôi, nếu chia phòng cũng có vẻ uất ức cho hắn. Hơn nữa, tôi ở cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-co-dau-14-tuoi/2459296/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.