Kỳ không nói gì ôm chầm lấy tôi , vùi đầu vào cổ tôi , khóc nức nở , tuy tôi thấy lạ nhưng vẫn ôm lấy hắn . Tôi hiểu bây giờ hắn đang rất yếu đuối và cái sự yếu đuối ấy xuất phát từ gia đình . Tôi cũng hiểu bây giờ mình là niềm hi vọng của hắn , giờ phút này cũng chính là bờ vai vững chắc cho hắn . Tôi không nói thêm gì nữa , ôm lấy hắn , để cho hắn có thể yếu đuối một lần trên vai tôi . Thấy hắn như vậy tôi rất đau lòng . Người đàn ông mạnh mẽ ngày trước đi đâu mất rồi ? Người đàn ông mà đứng trước họng súng của kẻ thù vẫn bình tĩnh , không chùn bước , không sợ hãi đó giờ đi đâu ? Người đàn ông nhiều lúc lạnh lùng , cao ngạo , luôn ngẩng cao đầu , không muốn thua kém người khác , bá đạo và sáng ngời như những ngôi sao trên bầu trời đêm đó , cao không ai có thể với tới được bây giờ đang ở đâu ? Tại sao hắn lại có vẻ yếu đuối nhu nhược như thế này ? ... Hàng vạn câu hỏi cứ thế liên tiếp hiện lên trong đầu tôi khiến tôi khó lí giải . Khóc chán , Kỳ buông tôi ra , tôi kéo hắn từ dưới đất lên giường . Bây giờ tôi không thể làm gì ngoài an ủi hắn . Hắn đã không muốn nói , tôi sẽ không ép hắn . Tôi trêu trọc :
- Ông xã , hôm nay anh lạ lắm nha . Tại sao ông xã lại khóc ? Kể cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-co-dau-14-tuoi/2459230/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.