Lúc lên xe , tôi làm bộ mặt thối với Kỳ , giận dỗi hỏi
- Ai cho anh gọi ba mẹ tôi như thế ?
- Không thì em bảo phải gọi như thế nào ? _ Kỳ nhìn tôi , hỏi
- Thì gọi là cô chú chứ sao nữa ? _ Tôi trả lời một cách rất là hồn nhiên ( như một con điên vừa mới trốn trại ) . Kỳ quay ra nói với vẻ mặt đắc ý - Không gọi thế được !
- Vì sao ? _ Tôi ngây ngô hỏi . Kỳ cười cợt nhìn tôi - Ba mẹ vợ mà không gọi ba mẹ thì gọi là gì ?
- Anh ... _ Tôi tức nghẹn không nói thành lời , cố cãi - Tôi đã đồng ý cưới anh đâu mà là vợ anh ? _ rồi giận dỗi quay đi . Suốt dọc đường về nhà Kỳ tôi không nói thêm với hắn bất kì câu nào .
Về đến nhà mới hơn bốn giờ , còn sớm , không biết làm việc gì cho hết ngày . Nếu đổi lại hôm nay là ngày bình thường , tôi chắc chắn đã gọi Bảo Châu và Thanh Trúc đến rồi . Haizz ... Chán quá ! Bỗng nhiên tôi nảy ra một ý , lôi kéo cái tên Kỳ kia ra khỏi nhà , bắt hắn dẫn đi chơi . Nào là công viên , rồi bể bơi , đu quay , v.v... tôi chơi hết tất cả các trò đến hơn 5h`30' mới tha cho Kỳ và bắt hắn đưa về nhà . Quả thật hôm nay chơi thật đã !
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-co-dau-14-tuoi/2459081/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.