Lúc này cô quay người, trái tim Kim Ngọc mềm nhũn ra. Khoảnh khắc nhìn thấy Lục Dương cô chỉ muốn gạt đi tất cả ôm lấy ah cho thoả long mong nhớ. Nhìn anh gầy đi, gương mặt tiều tuy trông thấy khiến cô xót xa vô cùng.
May thay một chút lí trí mạnh mẽ còn sót lại kịp ngăn cản hành động ấy. Lục Dương nói tiếp
"Anh biết em là người con gái mà anh luôn tìm kiếm chứ không phải là Uyển Hạ "
Kim Ngọc ngắt lời:
"Vậy thì đã sao? Anh biết rồi thì sao?"
Cô nhìn sâu vào mắt anh. Anh bối rối chẳng biết phải trả lời như thế nào mới có thể vừa lòng cô. Kim Ngọc nhận ra Lục Dương không có sự chuẩn bị nào cho câu hỏi này của cô nên cô cười nhạt rồi nói:
"Anh muốn tôi phải vui vẻ lao đến nhận người quen với anh à? Sau đó thì nói yêu anh và chúng ta lại về bên nhau? Anh Dương! Anh đọc truyện ngôn tình ít thôi."
Kim Ngọc hất tay ra khỏi Lục Dương nhưng anh nắm chặt quá, cô gắt:
"Bỏ tay ra!"
"Ngọc à!"
Cô gắt lên, giọng nói mang đầy tức giận
"Tôi đã bảo bỏ ra!"
Lục Dương sợ làm Kim Ngọc kích động nên vội buông. Kim Ngọc nhìn thẳng vào mặt anh:
"Chúng ta đã hết hợp đồng. Tôi cũng không cần anh phải trả ơn. Nên là từ nay đừng có đến tìm tôi nữa, chúng ta hãy coi nhau là người lạ đi. Nếu anh còn cho người theo dõi tôi hoặc là làm phiền đến bạn bè của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-chop-nhoang/3629350/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.