Lục Dương tranh thủ tan ca sớm để về nhà. Dù sao bây giờ nhà anh cũng rất loạn, anh sợ hai cô gái ở một mình với nhau sẽ xảy ra chuyện. Đang ăn tối cùng Uyển Hạ thì anh nhận được tin nhắn của mẹ
"Hai đứa ăn tối rồi chứ?"
Anh nhanh nhảu chụp bữa cơm do tự tay Uyển Hạ nấu rồi gửi cho mẹ:
"Vâng ạ. Chúng con đang ăn tối."
'Là Kim Ngọc nấu sao? Con bé đảm đang quá. Bây giờ có thời gian thì để con bé ở nhà nấu ăn cũng được. Nhưng sau này có con rồi thì thuê giúp việc đi nhé! Đừng để con bé căng thẳng với những chuyện không đâu."
"Con biết rồi mẹ"
Anh nhắn tin cho mẹ xong thì lén nhìn về cánh cửa phòng ngủ đang đóng kín của Kim Ngọc. Anh tò mò tối nay cô đã ăn gì chưa. Uyển Hạ thấy Lục Dương nhìn về hướng Kim Ngọc thì khó chịu vô cùng, cô ta vội vàng phân tán sự tập trung của anh, ngọt giọng hỏi:
"Em nấu ăn ngon chứ? Anh gửi ảnh cho mẹ anh rồi à?"
Lục Dương quay lại với Uyển Hạ, mỉm cười đáp:
"Ừ! Mẹ hỏi anh đã ăn tối chưa. Còn khen bữa cơm rất ngon mắt"
Uyển Hạ vui sướng nói:
"Nếu mà mẹ biết em mới là cô con dâu tốt của mẹ chắc là mẹ vui lắm phải không? Em có thể nấu rất nhiều món ăn ngon cho cả gia đình mình. Từ nay em sẽ chỉ ở nhà và học làm một người vợ hiền đảm đang của anh thôi. Anh thấy sao?"
Lục Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-chop-nhoang/3623290/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.