Uyển Hạ sững sờ và tức giận đến nghẹn lời. Nhìn thấy anh quan tâm, dịu dàng đỡ Kim Ngọc đứng lên mà máu giận của cô ta sôi lên sùng sục. 
Lục Dương mắng nhân viên: 
"Các cô làm ăn thế đó à? Không biết bảo vệ khách hàng của mình còn để người ngoài vào phá đám thế này sao?" 
Đám nhân viên cúi đầu không dám phản ứng lấy một lời. Anh quát: 
"Còn không mau mang cô ta đi." 
Bảo vệ được báo tin giờ mới chạy lên kịp. Uyển Hạ thở hắt ra một cái rồi cười: 
"Anh được lắm. Anh sẽ phải hối hận vì việc mình làm" 
Bảo vệ xông đến chưa kịp động vào người đã bị Uyển Hạ lớn tiếng 
"Tôi tự đi được. Kẻ nào dám động vào tôi thì tôi sẽ kiện kẻ đó" 
Nói xong cô a để lại cho Kim Ngọc và Lục Dương cái nhìn oán hận rồi mới hùng hổ rời đi. 
Chiếc váy cưới xinh đẹp đã bị vết giày dẫm bẩn, bộ dạng của cô dâu cũng tơi tả đến đáng thương. Lục Dương áy náy nói: 
' Xin lỗi! Tại tôi mà... 
Kim Ngọc cố gắng điều hòa nhịp thở, cô mỉm cười gượng rồi nói: 
"Không sao, tôi ổn."Cô nói với một nữ nhân viên đang đứng cạnh đó: 
"Cô giúp tôi thay đồ nhé!" 
Kim Ngọc bước vào bên trong phòng thay đồ, dáng vẻ ủ rũ của cô làm Lục Dương càng thêm áy náy. Anh vò đầu, tự trách mình. Anh không ngờ được đến việc Uyển Hạ sẽ tấn công cả Kim Ngọc. Nếu hôm nay anh không chạy đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-chop-nhoang/3620578/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.